Hôm nay ngày cho tôi được nói lời TRI ÂN đến quý thầy cô giáo đã dìu dắt chúng tôi nên người
Mười ba năm gặp lại cô

Hôm nay ngày cho tôi được nói lời TRI ÂN đến quý thầy cô giáo đã dìu dắt chúng tôi nên người.

Trong những ngày này các bạn học sinh đang chọn những món quà đặc sắc và ý nghĩa nhất để dâng tặng thầy cô giáo nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20 - 11. Tôi vẫn nhớ năm mình học lớp 5 Trường Tiểu học Hải Thiện. Ngày Nhà giáo Việt Nam năm đó cả lớp cùng nhau mua hoa và quà thăm cô giáo chủ nhiệm.

Tôi ước gì mình có được hai ngàn đồng để có thể mua một đóa hồng đến tặng cô Luyến chủ nhiệm - cô giáo tôi thần tượng nhất từ lớp một đến giờ. Trưa hôm ấy tôi về nhà năn nỉ xin mẹ tiền, mẹ tôi không đành lòng khi thấy tình cảm con trai dành cho cô giáo nên phải đi đoong bốn loong gạo đổi lấy hai ngàn đồng cho con.

Tôi vô tình đến nổi không thấy mẹ lo lắng vì nhà sắp hết gạo mà lòng tôi lúc ấy hưng phấn hẵn lên, trái lại tôi mừng rỡ vô cùng vì được cùng các bạn đến thăm cô giáo với đóa hồng trên tay. Cô giáo tôi là vợ của thầy Hiệu trưởng Nguyễn Ngọc Thanh - người thầy quá nghiêm khắc, nghiêm khắc đến nỗi không đứa học trò nào dám thưa thầy một câu mặc dù chúng tôi cũng rất thương thầy, trái lại cô tôi là người dịu hiền, gần gũi thương yêu học trò vô hạn.

Năm 2007 có dịp về quê thăm gia đình, tôi ghé thăm nhà cô sau mười ba năm gặp lại cô tôi mừng rỡ, thấy cô vẫn trẻ, giọng nói từ tốn như ngày nào. Tôi hỏi: "cô nhớ em không"? Cô nói:" Có phải em Đăng đây không"? Người ta thường nói "Nhớ mặt nhưng mà quên tên, không hiểu sao cô tôi lại nhớ tên nhưng quên mặt tôi nhỉ?"

Tôi giật mình với lời bộc bạch ngấn lệ rưng rưng trên khóe mắt cô, cô nói tiếp trong lần đi dạy trên đường về cô bị tai nạn giờ cô lúc nhớ lúc quên, rồi sau đó một cơn tai biến bất ngờ đến với cô ... và mới ngoài 40 tuổi thôi mà một người vốn rất nhanh nhẹn, tháo vát, hết lòng vì học sinh thân yêu như cô tôi....mà giờ đây phải chịu rời bảng đen phấn trắng.

Chia tay cô ra về mà tôi cảm thấy có một điều gì đó khó tả khi hai mắt cứ cay cay...Với tôi một cô giáo quá vĩ đại suốt đời đưa bao chuyện đời đưa bao chuyến khách sang sông...không có một lời than vãn và bây giờ hoàn cảnh như thế mà cô tôi vẫn vui sống với những ngày tháng còn lại...

Thương mến cô vồ cùng!

Hôm nay ngày cho tôi được nói lời TRI ÂN đến quý thầy cô giáo đã dìu dắt chúng tôi nên người. Tôi xin nhắc lại một đoạn trong bài hát lời của Viễn Phương nhạc: Nguyễn Ngọc Thiện

Ngày đầu như thế đó,cô giáo như mẹ hiền

Em bấy giờ cứ ngỡ,cô giáo là cô tiên

Em bây giờ khôn lớn,vẫn nhớ về ngày xưa

Ngày đầu tiên đi học, mẹ cô cùng vỗ về..."

 

Về Menu

mười ba năm gặp lại cô muoi ba nam gap lai co tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

不空羂索心咒梵文 ï¾ ï½½ Nhục thân hòa thượng gốc Việt trên ước mơ trong đời 还愿怎么个还法 达赖和班禅有啥区别 ï¾ ï½ 優良蛋 繪本 忉利天 day con niem phat 간화선이란 心经全文下载 vãng sanh quyết định chơn ngôn 淨空法師 李木源 著書 hoÃ ï¾ ï¼ dừng hiện thực của chiến tranh 即刻往生西方 ï¾ å 사념처 ペット供養 trà y nghia cua nhu trong tat ca cac phap Ð Ð Ð 人生七苦 3 chia sẻ giúp cai nghiện thuốc lá น ทานชาดก Ð Ð³Ñ Món bánh bò cốt dừa 印手印 トO 空寂 正智舍方便 Khánh Hòa Tưởng niệm Tổ sư khai sơn 瑞州三峰院的平和尚 唐代 臨濟 Nhớ mưa î 大劫运数周备 ß 普提本無 Phạm hạnh của người xuất gia 麓亭法师 心累的时候 换个角度看世界 四十二章經全文 僧秉 le 菩提 慈恩传 敕命玄奘法師充任上座