Hôm nay ngày cho tôi được nói lời TRI ÂN đến quý thầy cô giáo đã dìu dắt chúng tôi nên người
Mười ba năm gặp lại cô

Hôm nay ngày cho tôi được nói lời TRI ÂN đến quý thầy cô giáo đã dìu dắt chúng tôi nên người.

Trong những ngày này các bạn học sinh đang chọn những món quà đặc sắc và ý nghĩa nhất để dâng tặng thầy cô giáo nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20 - 11. Tôi vẫn nhớ năm mình học lớp 5 Trường Tiểu học Hải Thiện. Ngày Nhà giáo Việt Nam năm đó cả lớp cùng nhau mua hoa và quà thăm cô giáo chủ nhiệm.

Tôi ước gì mình có được hai ngàn đồng để có thể mua một đóa hồng đến tặng cô Luyến chủ nhiệm - cô giáo tôi thần tượng nhất từ lớp một đến giờ. Trưa hôm ấy tôi về nhà năn nỉ xin mẹ tiền, mẹ tôi không đành lòng khi thấy tình cảm con trai dành cho cô giáo nên phải đi đoong bốn loong gạo đổi lấy hai ngàn đồng cho con.

Tôi vô tình đến nổi không thấy mẹ lo lắng vì nhà sắp hết gạo mà lòng tôi lúc ấy hưng phấn hẵn lên, trái lại tôi mừng rỡ vô cùng vì được cùng các bạn đến thăm cô giáo với đóa hồng trên tay. Cô giáo tôi là vợ của thầy Hiệu trưởng Nguyễn Ngọc Thanh - người thầy quá nghiêm khắc, nghiêm khắc đến nỗi không đứa học trò nào dám thưa thầy một câu mặc dù chúng tôi cũng rất thương thầy, trái lại cô tôi là người dịu hiền, gần gũi thương yêu học trò vô hạn.

Năm 2007 có dịp về quê thăm gia đình, tôi ghé thăm nhà cô sau mười ba năm gặp lại cô tôi mừng rỡ, thấy cô vẫn trẻ, giọng nói từ tốn như ngày nào. Tôi hỏi: "cô nhớ em không"? Cô nói:" Có phải em Đăng đây không"? Người ta thường nói "Nhớ mặt nhưng mà quên tên, không hiểu sao cô tôi lại nhớ tên nhưng quên mặt tôi nhỉ?"

Tôi giật mình với lời bộc bạch ngấn lệ rưng rưng trên khóe mắt cô, cô nói tiếp trong lần đi dạy trên đường về cô bị tai nạn giờ cô lúc nhớ lúc quên, rồi sau đó một cơn tai biến bất ngờ đến với cô ... và mới ngoài 40 tuổi thôi mà một người vốn rất nhanh nhẹn, tháo vát, hết lòng vì học sinh thân yêu như cô tôi....mà giờ đây phải chịu rời bảng đen phấn trắng.

Chia tay cô ra về mà tôi cảm thấy có một điều gì đó khó tả khi hai mắt cứ cay cay...Với tôi một cô giáo quá vĩ đại suốt đời đưa bao chuyện đời đưa bao chuyến khách sang sông...không có một lời than vãn và bây giờ hoàn cảnh như thế mà cô tôi vẫn vui sống với những ngày tháng còn lại...

Thương mến cô vồ cùng!

Hôm nay ngày cho tôi được nói lời TRI ÂN đến quý thầy cô giáo đã dìu dắt chúng tôi nên người. Tôi xin nhắc lại một đoạn trong bài hát lời của Viễn Phương nhạc: Nguyễn Ngọc Thiện

Ngày đầu như thế đó,cô giáo như mẹ hiền

Em bấy giờ cứ ngỡ,cô giáo là cô tiên

Em bây giờ khôn lớn,vẫn nhớ về ngày xưa

Ngày đầu tiên đi học, mẹ cô cùng vỗ về..."

 

Về Menu

mười ba năm gặp lại cô muoi ba nam gap lai co tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

Hãy cười thường xuyên để khỏe mạnh chÒ cồn chùa vĩnh khánh chùa trăm gian co nen cho tre nho quy y 淨空法師 李木源 著書 dao duc ve su kiem che Châu Mạ thương sự ç¾ Ã³n trái tim biết trở về với nguồn cội hoc Nỗi nhớ mùa xuân Sự linh ứng của chú Đại bi nghia Chốn Tình thầy 五藏三摩地观 Con trẻ kể tội mẹ Những Nhận Định Chưa Đúng Về Phật thư 無量義經 Chè long nhãn hạt sen tinh hoa ẩm thực Lòng tốt 佛说如幻三昧经 chiến thắng lòng ganh ghét và tánh vị น ยาม ๕ 10 điều không cầu khi đi chùa lễ phật 氣和 buoc chuyen tu triet ly niem phat den tin nguong ï¾ï¼ Ä Æ 五苦章句经 普提本無 Bỏ những thói quen xấu để sống vui Niệm đời người kỳ thực chỉ là 6 sự mot buc tinh thu day cam xuc cua gs cao huy thuan gui VÃ Æ 梵僧又说 我们五人中 hanh thien trong quan tri thoi gian Tri áp dụng lời phật dạy trong vấn đề chá góc ト妥 7 cách tăng cường hệ miễn dịch đơn