Những suy nghĩ cứ đứt đoạn, rồi lại tuôn trào, và bất chợt dừng lại ở sự hữu hạn của cuộc đời Đời người có mấy mươi năm, chưa kịp đi hết những ước muốn thì đã phải ngưng nhịp Vậy nếu như ta chỉ còn một ngày để sống
Nếu chỉ còn một ngày để sống…

Những suy nghĩ cứ đứt đoạn, rồi lại tuôn trào, và bất chợt dừng lại ở sự hữu hạn của cuộc đời. Đời người có mấy mươi năm, chưa kịp đi hết những ước muốn thì đã phải ngưng nhịp. Vậy nếu như ta chỉ còn một ngày để sống?
 


Sài Gòn mùa này, cứ mưa rồi nắng. Nắng day dứt khô khan, mưa vội vàng ướt át. Mưa nắng Sài Gòn, chỉ một khoảnh khắc nhỏ thôi, cũng đủ khiến lòng người rung động, và tiết trời này thật thích hợp cho những dòng suy nghĩ miên man.

Những suy nghĩ cứ đứt đoạn, rồi lại tuôn trào, và bất chợt dừng lại ở sự hữu hạn của cuộc đời. Đời người có mấy mươi năm, chưa kịp đi hết những ước muốn thì đã phải ngưng nhịp. Vậy nếu như ta chỉ còn một ngày để sống? Hãy cùng FTUZone thả mình theo dòng suy ngẫm đó, để biết đâu, bạn sẽ tìm được hơn nữa một chút dư vị cho cuộc sống này.


Và nếu . . .

Nếu hôm nay là ngày cuối cùng, thì ngày mai sẽ chỉ còn trong tưởng tượng :
Ngày mai, không biết rằng hoa có sẽ nở, gió có sẽ reo, và nắng có sẽ vàng
Ngày mai, không biết biển có ôm ấp hoài con sóng, mây và núi có còn lững thững bên nhau và đường chân trời có còn xa hoài tít tắp
Ngày mai . . .
Không biết con có còn được về bên mẹ
Và rồi đôi bạn có còn sánh bước bên nhau
Hay đôi tình nhân có còn chia chung một bờ vai để nương tựa

 


Chúng ta vẫn thường tiếc nuối về quá khứ, hò hẹn với hiện tại và lãng quên những ngày mai. Trên những bước đường vội vã, ta vô tình đi lướt qua vẻ đẹp đã bao lâu chờ đợi mà không chút đoái hoài, lẳng lặng bước trôi cho trong lòng không gợn sóng.

Thức dậy trong tim một mối tình, thắp lên cho riêng mình một tia hi vọng, dòng đời cứ thế đẩy xô, ta nhìn về quá khứ rồi cắn rứt nơi này cho những khát khao đã bỏ lỡ dọc bước chân trần. Con người, vẫn hay ngây khờ rối ren trong những điều vụn vặt, những lo toan tính toán cho ngày mai vẫn chưa tỏa lối sáng đường.

Cất lên một câu ca ta sợ người đời chê dở, vẽ một nụ hồng ta ngại vẻ đẹp chẳng đủ đầy, nói một câu yêu thương ta sợ tình cho đi không được trao lại. Dè dặt với những nỗi niềm cho là rất riêng, ta quên mất đi trong mình dòng cá tính.

Ta ngại ngùng một lời yêu dành trao bố mẹ, e ấp những nhịp chân sánh bước bạn hiền, nhút nhát cái siết chặt tay cho người thương ấm áp. Ta đang vô tâm hay vô tư quá mức đến nỗi lãng quên cả chữ yêu thương?


Ngày hôm nay, đàn chim vẫn hát ca, mặt trời vẫn tỏa nắng, gió vẫn cứ thì thào và mưa thì vẫn bất chợt. Ngày hôm nay, vạn vật vẫn chuyển động, đẹp và đẹp, vì đây vẫn là một ngày để sống. Đôi khi, ta tự đặt mình trong áp lực để rồi thấu hiểu tổn thương và hối tiếc. Nếu hôm nay là ngày cuối cùng để sống, thì hôm qua sẽ không còn tiếc nuối và ngày mai sẽ không còn tổn thương.

Nếu hôm nay là ngày cuối cùng để sống :

Cậu con trai sẽ tìm về với mẹ, nơi tình thương đã lâu rồi đóng bụi mịt mờ thời gian, nơi hơi thở trẻ thơ đã lạnh vùi trên những khung trời kí ức.

Hai người bạn sẽ dắt bước nhau đi những con đường đã quen lắm ngày qua ngày, những hờn giận nhỏ nhen sẽ lùi về để vững chắc lòng tin dìu đường ta bước.

Cô gái sẽ lại tựa đầu vào vai chàng trai mà thủ thỉ, mà hít hà hơi ấm tưởng chừng đã bỏ quên vì ngày trôi vội vã ta vô tình đi lướt qua nhau.

Nhiều khi, con người bước trên đường và tự rối rắm bằng hai câu hỏi : “mình đã chọn đúng con đường chưa ?” “phía cuối con đường kia có gì đang chờ đợi?”. Cứ thế, ta bước e dè, ngần ngại rồi đôi khi không đủ vững tin nên vấp ngã, thi thoảng lại quá chậm để theo đuổi một thú vị vụt qua.

Trên con đường ta đang bước, dù chông gai hay trải đầy hoa hồng, dù nắng ấm hay mưa giông, thì dẫu sao – đó vẫn là một con đường ta đã chọn. Bước đi, cho đôi chân thêm vững vàng, cho trái tim thêm cháy bỏng. Bước đi, ta ngại chi vòng lẩn quẩn của thời gian. Nếu chỉ còn một ngày để sống, thì con đường này ngày mai sẽ không còn dấu chân ta bước, ở lại đây chỉ là những tiếc nuối vương vãi dọc đường trần


Một văn hào đã cảm thấu : “Ta sinh ra không phải để phai nhòa theo mỗi bước chân qua, mà là để in hằng dấu yêu thương trong tim một ai đó”. Có lẽ vậy, con đường ta bước mỗi ngày, sẽ chẳng có gì khác biệt khi mờ nhòa dấu yêu thương và nhạt nhẽo khát khao cuộc sống. Một ngày, ta sống cho trọn vẹn một ngày, sống với tất cả đam mê và nhiệt huyết, thì đó là một ngày đáng sống. Cuộc sống không cho ta quyền lựa chọn quá khứ và quyết định tương lai.

Cuộc sống chỉ cho ta quyền sống thật tốt cho hiện tại, để khi ngày mai có ra sao thì ngày hôm nay cũng là một ngày đáng trân trọng.

Tuổi trẻ, sống bằng trái tim cháy bỏng

Tuổi trẻ, sống bằng nhiệt huyết trào dâng

Và chúng ta, sống hết mình cho ngày hôm nay với những khát khao cống hiến

Hãy sống như lúc nào ta cũng chỉ có hôm nay là ngày cuối cùng để sống

Nhật Minh    
 

Về Menu

nếu chỉ còn một ngày để sống… neu chi con mot ngay de song tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

ใบงานประกอบสอนประเภทของเง ban phai biet 文書図画 伊丹空港ライブカメラ 応用情報 特別措置とは おから うに bàn モダン仏壇 cơn 探偵左文字進16 التامي é æ¾ ä å š 生前法名 熊本 純度試験 分解生成物 ä½ æ ä çš ç å Œ neu mot ngay toi mat di nguoi yeu va ghet toi se 第一滝本本館 仙逆 интервю с рептил 五痛五燒意思 a ty dam 我評論 臺中水湳跳蚤市場 พลอย อ ยดา võ ワードアンカー解除 bà i しぶやすかい cuoi 麻婆麺 埼玉 佛規禮節 築地本願寺の年末恒例行事帰敬式 a friend dinh nghia qua 24 chu cai 蛋包飯 โคนมและโคเน อ 長岡かえで接骨院 梵唄 海神社 石柱の補修寄付のおねがい دانلود کتاب طرحواره درمانی 계면활성제 休暇村富士 关于自然界的作文 æ ²æ¼ Составление картотеки игр o радиочувствительные 官田 お寺 護持会 住所