Ngày còn là một cô học trò trên ghế nhà trường, mỗi độ tháng 5 về con lại thấy lòng rộn rã. Tháng 5 về là một mùa hè sắp đến gần. Hoàng Oanh

Ngày của mẹ

Những chùm phượng vĩ vươn mình trong nắng ấm. Những tà áo dài đi chầm chậm trong sân trường như chờ ai kịp bước theo. Con cũng từng nôn nao với những ngày của tháng 5. Bao nhiêu bài vở phải chạy nước rút để chuẩn bị ôn thi học kì hai. Mà con luôn muốn mang về cho mẹ những điểm 10 đỏ chót và bằng khen loại giỏi. Mẹ sẽ hôn lên trán con và khen rằng con mẹ giỏi quá.

Rồi những tháng 5 cũng trôi qua. Con bước chân vào giảng đường đại học. Nhà gần trường nên tháng 5 đối với con cũng không có gì đặc biệt. Con vẫn là một cô bé tung tẩy đến trường, đi chơi và đi về... Nhưng muộn hơn trước. Con hay gọi điện về nhà và bảo rằng: "Mẹ ơi, mẹ ăn cơm trước đi, con đi chút xíu lại về..." Con để mẹ ăn cơm một mình trong căn nhà lạnh lẽo một thời chỉ có tiếng cười của con và mẹ.

Rồi con cũng ra trường, đi làm, có chồng, có con. Tháng 5 đối với con cũng bình thường thôi. Thời gian vùn vụt như thoi. Để đến hôm nay, con đọc một bài báo và biết rằng tháng 5 có một ngày rất đặc biệt: Ngày của mẹ, ngày chủ nhật thứ hai của tháng 5!

Đã lâu rồi con không còn nhớ đến những ngày kỉ niệm quan trọng nữa. Dòng xoáy cuộc đời đã cuốn con đi xa mẹ. Mà cũng lâu rồi con chưa về thăm mẹ. Một tháng, hai tháng, rồi sáu tháng. Con vẫn hay cười hề hề: "Để Tết cho cháu về với bà luôn, con bận lắm".

Mẹ ơi, khi viết những dòng chữ này, nước mắt con rơi. Con khóc thật nhiều. Con đã quá vô tâm với mẹ, người yêu con nhất cuộc đời này. Mẹ có gì cũng gọi điện tỉ tê với con. Ừ, vì mẹ chỉ có con là con gái mà. Có thứ chi ngon mẹ cũng bảo con sang lấy mà ăn. Con bận quá, chẳng sang mà cũng không hồi âm cho mẹ. Mẹ bảo nhớ cháu lắm. Con lại viện cớ bận làm, bé đi học. Những ngày chủ nhật chỉ là thời gian để giải quyết những việc tồn đọng trong tuần.

Tháng 5 này có một ngày đặc biệt, con sẽ về với mẹ. Dù có bận gì con cũng sẽ hoãn lại hết để về nhà.Ngôi nhà ấy đã cho con một cảm giác thật đặc biệt, cảm giác của sự yêu thương và an toàn. Con không thể trì hoãn thêm nữa vì con biết rằng, nếu tiếp tục như thế, con sợ có một ngày sẽ chẳng thể làm cái việc nhỏ nhoi là nắm lấy bàn tay mẹ mà nói rằng: Con yêu mẹ!

Tháng 5 này có một ngày rất đặc biệt: ngày của mẹ tôi! 


Về Menu

Ngày của mẹ

Tháng Bảy đi qua Khói L Chuyện 10 năm ăn chay ở đó đây mai Thi chÒ nhan Thể dục tốt cho người béo phì bị tinh hai mat cua ai duc tản văn mới của tác giả cái sân vuông rÃƒÆ thuc hanh cho va nhan moi ngay 8217 正法眼藏 9 tình yêu là đem không gian đổi lấy Phật giáo Chợ Cộôc cau nguyenla chanh tin hay me tin tron bo tranh tho va thu phap chu tieu dang yeu Chơn thành tay mình nắm quên mình lo nghị bo tâm tình người xuất gia khi nghĩ về cha Nhóm máu và nguy cơ mắc bệnh tim mÆ a 12 cau hoi lon trong doi cận thi Tây An Cổ Tự 人生是 旅程 風景 Phật giáo the Ăn chay trường có suy dinh dưỡng Sơ lược tiểu sử Ni trưởng Thích giàu sang hay nghèo hèn đều bởi mạng Mà Š禮佛大懺悔文 đạo phật đối với đời sống con chùa bạch sa thời Duong rong tu cong duc hoi huong vang sanh ai dang dan ta di lang thang vai Danh la kapimala thế ban ve nghiep chung va nghiep rieng cua moi nguoi オンライン僧侶派遣 神奈川 ý nghĩa của nghi thức tắm phật