Năm ấy , tôi còn nhớ bố tôi ra đi sau một cơn bạo bệnh kéo dài nhiều năm Lo hậu sự cho bố xong, hôm sau Mẹ và các anh em tôi đến chùa lễ Phật, tạ ơn Quý Thầy và xin cúng linh cầu vãng sanh cho bố tôi
Ngày Phật Đản năm ấy

Năm ấy..., tôi còn nhớ bố tôi ra đi sau một cơn bạo bệnh kéo dài nhiều năm. Lo hậu sự cho bố xong, hôm sau Mẹ và các anh em tôi đến chùa lễ Phật, tạ ơn Quý Thầy và xin cúng linh cầu vãng sanh cho bố tôi.   Và cũng vào ngày ấy - ngày Phật đản năm đó với tôi - một thằng bé mới 15 tuổi còn ngơ ngác chưa biết gì về đạo Phật, chỉ thấy lạ là sao mà nhà Chùa tổ chức được lễ Phật đản lớn đến thế!

Phải nói tôi chưa từng đến Chùa và dĩ nhiên là chưa bao giờ được tham dự một buổi lễ đông đảo và quan trọng như vậy. Thật! hôm ấy rất đông người hân hoan đến dự! Còn mình thì...trước mặt là một màu trắng khăn tang khóc bố.
  Hoành tráng đến nỗi đến bây giờ tôi vẫn nhớ như in cảnh Chùa ngày ấy: Trước tam quan nhà chùa làm một khán đài trang nghiêm, trọng thể với rất nhiều bông hoa, đặc biệt có 2 loại hoa hoa sen hồng và cúc vàng thôi đã làm rực sáng cả sân chùa bên cạnh tràng phang ngũ sắc rực trời. Mùi trầm hương nghi ngút.

Sau một hồi chuông trống Bát nhã trầm bổng, nghe đến nôn ruột. Trống ơi! Sao trống vô tình đến thế! trống không hề thấy tôi lẻ loi sao! Tôi và Mẹ tôi, các anh chị em tôi đang đau buồn vì mất đi một người mà chúng tôi yêu thương nhất trên đời...
  Đứng trên cao từ phía gác chuông đại hồng nhìn khắp sân Chùa, tôi thấy một đoàn quý Thầy tề chỉnh trang nghiêm trong bộ y vàng sáng rực giữa trưa tháng tư; sau đó rất đông và thật đông người trẻ áo tràng màu lam với gương mặt hân hoan tiến vào chánh điện.

Tôi ước ao có ngày nào đó rất gần tôi sẽ được mặt bộ đồ màu lam ấy và tôi cùng với đoàn người tuần tự nghiêm trang bước từng bước chân nhẹ nhàng, thanh thoát sau đoàn người áo vàng kia trong một đạo tràng nào đó...
  Lúc này tôi lại nghĩ Bố tôi mất đi nhưng có lẽ là nhân duyên để tôi biết đến chùa chăng? Và bất chợt trong tôi như có ai đó mách bảo "Quay về nương tựa tam bảo con nhé!"... Tôi giật mình nhìn lại thì lễ cầu siêu cho bố tôi đã xong, mẹ tôi đang thưa chuyện gì đó với quý Thầy và bảo tôi chào Thầy ra về.   Sau ngày đáng nhớ ấy, tôi thường cùng mẹ đến Chùa lễ Phật hoặc cứ cuối tuần trên đường đi học về tôi lại ghé vào chùa rồi chạy thẳng lên chánh điện thắp nhang lạy Phật; tôi cũng không quên ghé vào thắp cho Bố nén nhang, tôi thấy ánh mắt và nụ cười của bố luôn dõi theo từng bước chân của tôi - một thằng bé chưa đủ lớn...   ................................Tôi đi lễ chùa.
 
 

Về Menu

ngày phật đản năm ấy ngay phat dan nam ay tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

三身 怎么面对自己曾经犯下的错误 ç æˆ 4 bí quyết giúp sống lâu 欲移動 đề 横江仏具のお手入れ方法 菩提寺の高齢の東堂が亡くなりました 一真法界 ペット供養 Khai mạc Hội chợ ẩm thực chay lần 4 loại thực phẩm tốt cho tim mạch フォトスタジオ 中百舌鳥 chuong i 离开娑婆世界 般若蜜 大集經 พนะปาฏ โมกข 一仏両祖 読み方 念南無阿彌陀佛功德 steve jobs dinh nghiep nhu nhung dau 慈恩传 敕命玄奘法師充任上座 提等 tuổi trẻ và vấn đề đến với đạo 既濟卦 首座 Cuộc đời tận hiến 禮佛大懺悔文 有人願意加日我ㄧ起去 trà TẠ在荐福寺学习过的当代诗人 tà nh thẠy muốn Pha trà Masala Chai Ấn Độ 七之佛九之佛相好大乘 Ä 静坐 ÄÆ 还愿怎么个还法 æ ä½ å 唐朝的慧能大师 建菩提塔的意义与功德 八吉祥 四重恩是哪四重 淨空法師 李木源 著書 çš khúc 瑞州三峰院的平和尚 唐代 臨濟 五痛五燒意思 班禅达赖的区别