Năm ấy , tôi còn nhớ bố tôi ra đi sau một cơn bạo bệnh kéo dài nhiều năm Lo hậu sự cho bố xong, hôm sau Mẹ và các anh em tôi đến chùa lễ Phật, tạ ơn Quý Thầy và xin cúng linh cầu vãng sanh cho bố tôi
Ngày Phật Đản năm ấy

Năm ấy..., tôi còn nhớ bố tôi ra đi sau một cơn bạo bệnh kéo dài nhiều năm. Lo hậu sự cho bố xong, hôm sau Mẹ và các anh em tôi đến chùa lễ Phật, tạ ơn Quý Thầy và xin cúng linh cầu vãng sanh cho bố tôi.   Và cũng vào ngày ấy - ngày Phật đản năm đó với tôi - một thằng bé mới 15 tuổi còn ngơ ngác chưa biết gì về đạo Phật, chỉ thấy lạ là sao mà nhà Chùa tổ chức được lễ Phật đản lớn đến thế!

Phải nói tôi chưa từng đến Chùa và dĩ nhiên là chưa bao giờ được tham dự một buổi lễ đông đảo và quan trọng như vậy. Thật! hôm ấy rất đông người hân hoan đến dự! Còn mình thì...trước mặt là một màu trắng khăn tang khóc bố.
  Hoành tráng đến nỗi đến bây giờ tôi vẫn nhớ như in cảnh Chùa ngày ấy: Trước tam quan nhà chùa làm một khán đài trang nghiêm, trọng thể với rất nhiều bông hoa, đặc biệt có 2 loại hoa hoa sen hồng và cúc vàng thôi đã làm rực sáng cả sân chùa bên cạnh tràng phang ngũ sắc rực trời. Mùi trầm hương nghi ngút.

Sau một hồi chuông trống Bát nhã trầm bổng, nghe đến nôn ruột. Trống ơi! Sao trống vô tình đến thế! trống không hề thấy tôi lẻ loi sao! Tôi và Mẹ tôi, các anh chị em tôi đang đau buồn vì mất đi một người mà chúng tôi yêu thương nhất trên đời...
  Đứng trên cao từ phía gác chuông đại hồng nhìn khắp sân Chùa, tôi thấy một đoàn quý Thầy tề chỉnh trang nghiêm trong bộ y vàng sáng rực giữa trưa tháng tư; sau đó rất đông và thật đông người trẻ áo tràng màu lam với gương mặt hân hoan tiến vào chánh điện.

Tôi ước ao có ngày nào đó rất gần tôi sẽ được mặt bộ đồ màu lam ấy và tôi cùng với đoàn người tuần tự nghiêm trang bước từng bước chân nhẹ nhàng, thanh thoát sau đoàn người áo vàng kia trong một đạo tràng nào đó...
  Lúc này tôi lại nghĩ Bố tôi mất đi nhưng có lẽ là nhân duyên để tôi biết đến chùa chăng? Và bất chợt trong tôi như có ai đó mách bảo "Quay về nương tựa tam bảo con nhé!"... Tôi giật mình nhìn lại thì lễ cầu siêu cho bố tôi đã xong, mẹ tôi đang thưa chuyện gì đó với quý Thầy và bảo tôi chào Thầy ra về.   Sau ngày đáng nhớ ấy, tôi thường cùng mẹ đến Chùa lễ Phật hoặc cứ cuối tuần trên đường đi học về tôi lại ghé vào chùa rồi chạy thẳng lên chánh điện thắp nhang lạy Phật; tôi cũng không quên ghé vào thắp cho Bố nén nhang, tôi thấy ánh mắt và nụ cười của bố luôn dõi theo từng bước chân của tôi - một thằng bé chưa đủ lớn...   ................................Tôi đi lễ chùa.
 
 

Về Menu

ngày phật đản năm ấy ngay phat dan nam ay tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

Vị Hòa thượng cúng chùa ở Đài Loan cho an ủi lớn nhất của đời người là 麓亭法师 10 lý do nên hạn chế ăn đồ ngọt 別五時 是針 必使淫心身心具断 Ăn dâu tây giúp giảm mỡ trong máu ゆいじょごぎゃくひほうしょうぼう イス坐禅のすすめ 饒益眾生 福生市永代供養 Quảng ngữ của Thiền sư Huyền Sa 禅诗精选 佛教算中国传统文化吗 饿鬼 描写 bừng 佛经讲 男女欲望 อธ ษฐานบารม 金宝堂のお得な商品 BẠo Quả chanh và nhiều công dụng tốt cho Cảnh báo từ WHO Nước tăng lực gây nghỉ 仏壇 通販 Thuốc chống trầm cảm làm tăng nguy cơ niềm 一日善缘 Giấc ngủ quan trọng thế nào Gene có phải nguyên nhân chính gây ra ung 二哥丰功效 佛子 Tờ lịch cuối năm พ ทธโธ ธรรมโม อ ตาต จอส bÓ tát Giữ sức khỏe khi ôn thi 7 cách đơn giản để bảo vệ cổ mùa hoa sấu Thư gửi mẹ từ nước Một đời giới hạnh thanh cao 市町村別寺院数 có nên xem bói hay không 藏传佛教 双修真相 Leo vách núi và thái cực quyền Kiên Giang Húy kỵ lần thứ 5 cố Hòa 32 hoang nhan 602675 t l đa rahulata 5 hiểu sai về cảm suoi 度母观音 功能 使用方法 佛教書籍 å¾ chè khoai môn bí Ï