Năm ấy , tôi còn nhớ bố tôi ra đi sau một cơn bạo bệnh kéo dài nhiều năm Lo hậu sự cho bố xong, hôm sau Mẹ và các anh em tôi đến chùa lễ Phật, tạ ơn Quý Thầy và xin cúng linh cầu vãng sanh cho bố tôi
Ngày Phật Đản năm ấy

Năm ấy..., tôi còn nhớ bố tôi ra đi sau một cơn bạo bệnh kéo dài nhiều năm. Lo hậu sự cho bố xong, hôm sau Mẹ và các anh em tôi đến chùa lễ Phật, tạ ơn Quý Thầy và xin cúng linh cầu vãng sanh cho bố tôi.   Và cũng vào ngày ấy - ngày Phật đản năm đó với tôi - một thằng bé mới 15 tuổi còn ngơ ngác chưa biết gì về đạo Phật, chỉ thấy lạ là sao mà nhà Chùa tổ chức được lễ Phật đản lớn đến thế!

Phải nói tôi chưa từng đến Chùa và dĩ nhiên là chưa bao giờ được tham dự một buổi lễ đông đảo và quan trọng như vậy. Thật! hôm ấy rất đông người hân hoan đến dự! Còn mình thì...trước mặt là một màu trắng khăn tang khóc bố.
  Hoành tráng đến nỗi đến bây giờ tôi vẫn nhớ như in cảnh Chùa ngày ấy: Trước tam quan nhà chùa làm một khán đài trang nghiêm, trọng thể với rất nhiều bông hoa, đặc biệt có 2 loại hoa hoa sen hồng và cúc vàng thôi đã làm rực sáng cả sân chùa bên cạnh tràng phang ngũ sắc rực trời. Mùi trầm hương nghi ngút.

Sau một hồi chuông trống Bát nhã trầm bổng, nghe đến nôn ruột. Trống ơi! Sao trống vô tình đến thế! trống không hề thấy tôi lẻ loi sao! Tôi và Mẹ tôi, các anh chị em tôi đang đau buồn vì mất đi một người mà chúng tôi yêu thương nhất trên đời...
  Đứng trên cao từ phía gác chuông đại hồng nhìn khắp sân Chùa, tôi thấy một đoàn quý Thầy tề chỉnh trang nghiêm trong bộ y vàng sáng rực giữa trưa tháng tư; sau đó rất đông và thật đông người trẻ áo tràng màu lam với gương mặt hân hoan tiến vào chánh điện.

Tôi ước ao có ngày nào đó rất gần tôi sẽ được mặt bộ đồ màu lam ấy và tôi cùng với đoàn người tuần tự nghiêm trang bước từng bước chân nhẹ nhàng, thanh thoát sau đoàn người áo vàng kia trong một đạo tràng nào đó...
  Lúc này tôi lại nghĩ Bố tôi mất đi nhưng có lẽ là nhân duyên để tôi biết đến chùa chăng? Và bất chợt trong tôi như có ai đó mách bảo "Quay về nương tựa tam bảo con nhé!"... Tôi giật mình nhìn lại thì lễ cầu siêu cho bố tôi đã xong, mẹ tôi đang thưa chuyện gì đó với quý Thầy và bảo tôi chào Thầy ra về.   Sau ngày đáng nhớ ấy, tôi thường cùng mẹ đến Chùa lễ Phật hoặc cứ cuối tuần trên đường đi học về tôi lại ghé vào chùa rồi chạy thẳng lên chánh điện thắp nhang lạy Phật; tôi cũng không quên ghé vào thắp cho Bố nén nhang, tôi thấy ánh mắt và nụ cười của bố luôn dõi theo từng bước chân của tôi - một thằng bé chưa đủ lớn...   ................................Tôi đi lễ chùa.
 
 

Về Menu

ngày phật đản năm ấy ngay phat dan nam ay tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

Những 陈光别居士 イイハナのお盆にぴったりの盆提灯 hanh phuc o quanh day å いいお墓 金沢八景 樹木葬墓地 Phật giáo VẠSự linh ứng của chú Đại bi tÕng BÃn su dan sinh cua duc phat gioi luat nao cho nguoi tu hanh 若我說天地 học phật 佛教中华文化 香炉とお香 閼伽坏的口感 PG Ninh Hòa tưởng niệm Bồ tát Thích æ ²ç å Bàn tay là nơi chứa nhiều vi khuẩn nhất duyên nghiệp ở nơi ta 永宁寺 thần tượng của bạn là ai 剎摩 äºŒä ƒæ 35 nam nhin lai mot chang duong 末法世界 Cà n พระอ ญญาโกณฑ ญญะ Hồi ức một quận chúa Kỳ 1 Mối Hạn chế soda để ngăn ngừa đột dao duc gia dinh dang bi xuong cap é åº 如闻天人 Mua kính đọc chữ Chẳng thở và cười Phật hoàng Trần Nhân Tông สต ไๆาา แากกา vÃƒÆ 净地不是问了问了一看 chua hoa thanh chua cay mit 夷隅郡大多喜町 樹木葬 Nghiên cứu về cơ sở hình thành お墓参り お位牌とは 净土五经是哪五经 giao duc