GNO - Ngồi trên xe buýt chật đã đành, dưới đất cũng chật. Xe nhích từng cm một, lòng thì nóng như đổ lửa: Trễ làm vì kẹt xe.

	Ngoài ấy... lạnh!

Ngoài ấy... lạnh!

GNO - Ngồi trên xe buýt chật đã đành, dưới đất cũng chật. Xe nhích từng cm một, lòng thì nóng như đổ lửa: Trễ làm vì kẹt xe. 

Chợt sau lưng có tiếng nói như reo:

- Nắng ấm quá.

Vâng, nghe giọng biết ngoài ấy lạnh lắm. Nhớ…

224217_204102159628747_135610039811293_509548_2243577_n.jpg

Ảnh minh họa

Ngày xưa ông nội mình ngoài ấy nghèo khó, cày sâu cuốc bẫm lo cho ba ăn học bằng người.. Ngoài ra ông còn đan rổ rá thu nhập thêm. Nhưng ông hiền ai trả tiền thì lấy, ai thiếu thốn ông xí xóa vì cũng họ hàng trong làng cả mà. 

Do đó thu nhập của gia đình không bao nhiêu. Ba không được ra tỉnh học. Ba bắt đầu theo ông đi cày. Đến khi cưới mẹ về, hai người cũng không có chiếc mền ấm. Ông bà nội mấy mươi năm là vợ chồng là mấy mươi mùa đông lạnh căm như thế. Ông không kêu than. Ba cắn răng chịu đựng. Nhưng mẹ từ nhà khác về không chịu được lạnh đành đốt lửa rơm cho qua đêm. Ba thương mẹ mà không biết làm sao cho qua mùa đông lạnh. Mẹ xin phép ra chợ buôn bán…Năm sau ba mẹ đem về biếu ông bà nội hai chiếc chăn len.

Duyên trời đưa đẩy, ba mẹ vào Nam buôn bán và không kịp thu dọn về trước hiệp định Genever. Ba chặc lưỡi: “Hai năm”. Chỉ hai năm ba mẹ lại về. Chiến tranh dài mãi, tình người ngóng trông sao thắc thỏm quá. Mùa đông ba kéo chiếc chăn ấm lên tận cổ con mà xót phía xa ngoài ấy… Ba khoác chiếc áo ấm, ba vuốt ve bầu má phúng phính của con rồi ôm con vào lòng. Ba nghĩ gì ba ơi!

Hai mươi năm, ba sanh con ra nuôi con lớn nhưng con chưa lần gọi tiếng: “ Ông ơi, Bà ơi”. Mùa đông đến con chưa lần nào được gần hơi ấm của ông bà. Chưa một lần dâng miếng bánh thơm đến ông bà. Rồi ngày hòa bình về, con hăm hở liên lạc về quê ba. Được tin ông bà không còn nữa. Giữa mùa xuân chiến thắng, trong góc tim con thổn thức. Mãi mãi không được gặp ông bà. Ba chết lặng, không nói, ngồi xuống ghế mà mắt đăm chiêu. Mẹ đặt tay lên vai ba. Ba nghĩ gì ba ơi!

Mùa đông chút ấm, chút lạnh, chút thương, chút nhớ, chút xót xa… biết rằng đó là nghiệp nhưng vẫn thương. Mùa đông này trời ấm cho ai đó bớt lạnh…

Diệu Hòa


Về Menu

Ngoài ấy... lạnh!

首座 ペット僧侶派遣 仙台 凡所有相皆是虛妄 若見諸相非相 否卦 出家人戒律 百工斯為備 講座 Þ tức tá di ทาน 华严经解读 ภะ ペット葬儀 おしゃれ 唐朝的慧能大师 住相 能令增长大悲心故出自哪里 佛陀会有情绪波动吗 人生七苦 โภชปร ตร ä½ æ hon モダン仏壇 八吉祥 提等 Những phát hiện gây ngạc nhiên về thất tín là sự phá sản lớn nhất của ธรรมะก บพระพ ทธเจ 寺院 募捐 閼伽坏的口感 nhị 閩南語俗語 無事不動三寶 根本顶定 Ç ÃƒÆ Chè Ï phật nếu nghĩ nuôi được cha mẹ là 横浜 公園墓地 ห พะ Ăn nhiều thịt là nguyên nhân gây ra ung 加持是什么意思 bát 所住而生其心 因无所住而生其心 Ä Æ пѕѓ dùng Tức giận là kẻ thù của sức 麓亭法师 山地剝 高島 白話