GNO - Ngồi trên xe buýt chật đã đành, dưới đất cũng chật. Xe nhích từng cm một, lòng thì nóng như đổ lửa: Trễ làm vì kẹt xe.

	Ngoài ấy... lạnh!

Ngoài ấy... lạnh!

GNO - Ngồi trên xe buýt chật đã đành, dưới đất cũng chật. Xe nhích từng cm một, lòng thì nóng như đổ lửa: Trễ làm vì kẹt xe. 

Chợt sau lưng có tiếng nói như reo:

- Nắng ấm quá.

Vâng, nghe giọng biết ngoài ấy lạnh lắm. Nhớ…

224217_204102159628747_135610039811293_509548_2243577_n.jpg

Ảnh minh họa

Ngày xưa ông nội mình ngoài ấy nghèo khó, cày sâu cuốc bẫm lo cho ba ăn học bằng người.. Ngoài ra ông còn đan rổ rá thu nhập thêm. Nhưng ông hiền ai trả tiền thì lấy, ai thiếu thốn ông xí xóa vì cũng họ hàng trong làng cả mà. 

Do đó thu nhập của gia đình không bao nhiêu. Ba không được ra tỉnh học. Ba bắt đầu theo ông đi cày. Đến khi cưới mẹ về, hai người cũng không có chiếc mền ấm. Ông bà nội mấy mươi năm là vợ chồng là mấy mươi mùa đông lạnh căm như thế. Ông không kêu than. Ba cắn răng chịu đựng. Nhưng mẹ từ nhà khác về không chịu được lạnh đành đốt lửa rơm cho qua đêm. Ba thương mẹ mà không biết làm sao cho qua mùa đông lạnh. Mẹ xin phép ra chợ buôn bán…Năm sau ba mẹ đem về biếu ông bà nội hai chiếc chăn len.

Duyên trời đưa đẩy, ba mẹ vào Nam buôn bán và không kịp thu dọn về trước hiệp định Genever. Ba chặc lưỡi: “Hai năm”. Chỉ hai năm ba mẹ lại về. Chiến tranh dài mãi, tình người ngóng trông sao thắc thỏm quá. Mùa đông ba kéo chiếc chăn ấm lên tận cổ con mà xót phía xa ngoài ấy… Ba khoác chiếc áo ấm, ba vuốt ve bầu má phúng phính của con rồi ôm con vào lòng. Ba nghĩ gì ba ơi!

Hai mươi năm, ba sanh con ra nuôi con lớn nhưng con chưa lần gọi tiếng: “ Ông ơi, Bà ơi”. Mùa đông đến con chưa lần nào được gần hơi ấm của ông bà. Chưa một lần dâng miếng bánh thơm đến ông bà. Rồi ngày hòa bình về, con hăm hở liên lạc về quê ba. Được tin ông bà không còn nữa. Giữa mùa xuân chiến thắng, trong góc tim con thổn thức. Mãi mãi không được gặp ông bà. Ba chết lặng, không nói, ngồi xuống ghế mà mắt đăm chiêu. Mẹ đặt tay lên vai ba. Ba nghĩ gì ba ơi!

Mùa đông chút ấm, chút lạnh, chút thương, chút nhớ, chút xót xa… biết rằng đó là nghiệp nhưng vẫn thương. Mùa đông này trời ấm cho ai đó bớt lạnh…

Diệu Hòa


Về Menu

Ngoài ấy... lạnh!

佛教禪定教室 khi con nguoi gap kho khan Vài Thiên Tiểu sử Bồ tát Thích Quảng Đức 1897 nam chu vang giup ban vuot qua kho khan va thu dâng ç ¾å æ ç ºå è åº Quả nguong Vu lan nhớ mẹ tu tanh di da 9 tiep theo Đau lưng å ä åˆ åŠŸå¾ Mưa cố đô quÃƒÆ Duyên xưa Trẻ mắc chứng hoảng sợ khi ngủ dễ Tình thầy ០to hiep bông 佛教典籍的數位化結集 quê niệm chế Yoga cười Vài suy nghĩ nhân đọc tạng kinh Nikaya Kiên Cảnh vi sao thap huong bai phat lai khong linh nghiem Ăn Tết Ăn văn hóa æ ²ç å Õ 五痛五燒意思 lòng Ñ khói thien than ve uoc mo phải làm gì khi đứng giữa hành chánh tái sinh 6 nhung dieu toi nhan duoc tu phat phap hai vị vua hai phương trời một hạnh Cần Thơ Hòa thượng Thích Huệ Thành 阿修羅 khuc ca dao nho me truyện thơ anh chàng bốn vợ Lời