GNO - Ngồi trên xe buýt chật đã đành, dưới đất cũng chật. Xe nhích từng cm một, lòng thì nóng như đổ lửa: Trễ làm vì kẹt xe.

	Ngoài ấy... lạnh!

Ngoài ấy... lạnh!

GNO - Ngồi trên xe buýt chật đã đành, dưới đất cũng chật. Xe nhích từng cm một, lòng thì nóng như đổ lửa: Trễ làm vì kẹt xe. 

Chợt sau lưng có tiếng nói như reo:

- Nắng ấm quá.

Vâng, nghe giọng biết ngoài ấy lạnh lắm. Nhớ…

224217_204102159628747_135610039811293_509548_2243577_n.jpg

Ảnh minh họa

Ngày xưa ông nội mình ngoài ấy nghèo khó, cày sâu cuốc bẫm lo cho ba ăn học bằng người.. Ngoài ra ông còn đan rổ rá thu nhập thêm. Nhưng ông hiền ai trả tiền thì lấy, ai thiếu thốn ông xí xóa vì cũng họ hàng trong làng cả mà. 

Do đó thu nhập của gia đình không bao nhiêu. Ba không được ra tỉnh học. Ba bắt đầu theo ông đi cày. Đến khi cưới mẹ về, hai người cũng không có chiếc mền ấm. Ông bà nội mấy mươi năm là vợ chồng là mấy mươi mùa đông lạnh căm như thế. Ông không kêu than. Ba cắn răng chịu đựng. Nhưng mẹ từ nhà khác về không chịu được lạnh đành đốt lửa rơm cho qua đêm. Ba thương mẹ mà không biết làm sao cho qua mùa đông lạnh. Mẹ xin phép ra chợ buôn bán…Năm sau ba mẹ đem về biếu ông bà nội hai chiếc chăn len.

Duyên trời đưa đẩy, ba mẹ vào Nam buôn bán và không kịp thu dọn về trước hiệp định Genever. Ba chặc lưỡi: “Hai năm”. Chỉ hai năm ba mẹ lại về. Chiến tranh dài mãi, tình người ngóng trông sao thắc thỏm quá. Mùa đông ba kéo chiếc chăn ấm lên tận cổ con mà xót phía xa ngoài ấy… Ba khoác chiếc áo ấm, ba vuốt ve bầu má phúng phính của con rồi ôm con vào lòng. Ba nghĩ gì ba ơi!

Hai mươi năm, ba sanh con ra nuôi con lớn nhưng con chưa lần gọi tiếng: “ Ông ơi, Bà ơi”. Mùa đông đến con chưa lần nào được gần hơi ấm của ông bà. Chưa một lần dâng miếng bánh thơm đến ông bà. Rồi ngày hòa bình về, con hăm hở liên lạc về quê ba. Được tin ông bà không còn nữa. Giữa mùa xuân chiến thắng, trong góc tim con thổn thức. Mãi mãi không được gặp ông bà. Ba chết lặng, không nói, ngồi xuống ghế mà mắt đăm chiêu. Mẹ đặt tay lên vai ba. Ba nghĩ gì ba ơi!

Mùa đông chút ấm, chút lạnh, chút thương, chút nhớ, chút xót xa… biết rằng đó là nghiệp nhưng vẫn thương. Mùa đông này trời ấm cho ai đó bớt lạnh…

Diệu Hòa


Về Menu

Ngoài ấy... lạnh!

赞观音文 还愿怎么个还法 ï¾ Cho một người xứ Quảng thân thương 禮佛大懺悔文 Yoga cười 惨重 無量義經 大安法师讲五戒 蹇卦详解 七之佛九之佛相好大乘 佛说如幻三昧经 å å 惡曜意思 永宁寺 Thầy 白骨观全文 Mẹ là nhất nhất trên đời 보왕삼매론 僧秉 æ ä½ å ¹ 提等 トO Vu lan 大劫运数周备 æ å 加持成佛 是 สรนาาใสย สงขฝลล 在荐福寺学习过的当代诗人 vu lan tu sanakavasa 横浜 公園墓地 曹洞宗管長猊下 本 藏红色 正智舍方便 若我說天地 Báº Ä 离开娑婆世界 放下凡夫心 故事 Thể dục hỗ trợ trong điều trị ung 佛教与佛教中国化 佛頂尊勝陀羅尼 般若心経 読み方 区切り çŠ กรรม รากศ พท 临海市餐饮文化研究会 建菩提塔的意义与功德 vì sao ta lại có lúc buồn lúc vui trong