GNO - Ngồi trên xe buýt chật đã đành, dưới đất cũng chật. Xe nhích từng cm một, lòng thì nóng như đổ lửa: Trễ làm vì kẹt xe.

	Ngoài ấy... lạnh!

Ngoài ấy... lạnh!

GNO - Ngồi trên xe buýt chật đã đành, dưới đất cũng chật. Xe nhích từng cm một, lòng thì nóng như đổ lửa: Trễ làm vì kẹt xe. 

Chợt sau lưng có tiếng nói như reo:

- Nắng ấm quá.

Vâng, nghe giọng biết ngoài ấy lạnh lắm. Nhớ…

224217_204102159628747_135610039811293_509548_2243577_n.jpg

Ảnh minh họa

Ngày xưa ông nội mình ngoài ấy nghèo khó, cày sâu cuốc bẫm lo cho ba ăn học bằng người.. Ngoài ra ông còn đan rổ rá thu nhập thêm. Nhưng ông hiền ai trả tiền thì lấy, ai thiếu thốn ông xí xóa vì cũng họ hàng trong làng cả mà. 

Do đó thu nhập của gia đình không bao nhiêu. Ba không được ra tỉnh học. Ba bắt đầu theo ông đi cày. Đến khi cưới mẹ về, hai người cũng không có chiếc mền ấm. Ông bà nội mấy mươi năm là vợ chồng là mấy mươi mùa đông lạnh căm như thế. Ông không kêu than. Ba cắn răng chịu đựng. Nhưng mẹ từ nhà khác về không chịu được lạnh đành đốt lửa rơm cho qua đêm. Ba thương mẹ mà không biết làm sao cho qua mùa đông lạnh. Mẹ xin phép ra chợ buôn bán…Năm sau ba mẹ đem về biếu ông bà nội hai chiếc chăn len.

Duyên trời đưa đẩy, ba mẹ vào Nam buôn bán và không kịp thu dọn về trước hiệp định Genever. Ba chặc lưỡi: “Hai năm”. Chỉ hai năm ba mẹ lại về. Chiến tranh dài mãi, tình người ngóng trông sao thắc thỏm quá. Mùa đông ba kéo chiếc chăn ấm lên tận cổ con mà xót phía xa ngoài ấy… Ba khoác chiếc áo ấm, ba vuốt ve bầu má phúng phính của con rồi ôm con vào lòng. Ba nghĩ gì ba ơi!

Hai mươi năm, ba sanh con ra nuôi con lớn nhưng con chưa lần gọi tiếng: “ Ông ơi, Bà ơi”. Mùa đông đến con chưa lần nào được gần hơi ấm của ông bà. Chưa một lần dâng miếng bánh thơm đến ông bà. Rồi ngày hòa bình về, con hăm hở liên lạc về quê ba. Được tin ông bà không còn nữa. Giữa mùa xuân chiến thắng, trong góc tim con thổn thức. Mãi mãi không được gặp ông bà. Ba chết lặng, không nói, ngồi xuống ghế mà mắt đăm chiêu. Mẹ đặt tay lên vai ba. Ba nghĩ gì ba ơi!

Mùa đông chút ấm, chút lạnh, chút thương, chút nhớ, chút xót xa… biết rằng đó là nghiệp nhưng vẫn thương. Mùa đông này trời ấm cho ai đó bớt lạnh…

Diệu Hòa


Về Menu

Ngoài ấy... lạnh!

điều bạn chưa biết về lumbini 浙江奉化布袋和尚 ấn độ 第一 相 正式 hanh phuc khong phai la su di tim Tình sự dung hợp từ ba vị tổ huệ 5 trã Ngày của mẹ 即刻往生西方 điều Gi i Mỗi năm hói và nguy cơ ung thư tiền liệt tuyến 念佛人多有福气 giac Não 轉識為智 quan the am bo tat la huynh de cua chung ta tinh than vo truoc trong kinh phat hoa thuong thich thanh chan 1905 giá trị thực tiễn của triết lý xã huy lãå tóm vẠTeen Hà Thành háo hức đi ăn chay mục đích cuộc đời là g ì đi về phía mặt trời 宗教法人解散認証申請 司法書士提出 水天需 lẽ cテ xuat gia Chất xơ từ ngũ cốc giúp sống Ông Bụt khóc bước thứ năm năng lực của bi mẫn cầu nguyện cho người quá cố thế nào khong toan tinh cang huong dai phuc nghe Bài 宗教与迷信是什么关系 tam cua moi nguoi chinh la phong thuy tot nhat ma Mộc dục tượng thờ chuyen ve con da dieu thay gi trong cat Cơm gạo lứt trộn nấm Cung tiễn kim quan cố Hòa thượng Thích