GN - Tôi yêu những mùa hoa khế bên hiên, yêu cái cảm giác thảnh thơi được ngồi dưới gốc khế nhỏ...

Ngoại & hoa khế

GN - Chẳng biết những ngày cuối xuân, đầu hạ có nỗi niềm chi mà trầm lặng và u buồn đến thế? Qua ô cửa đã nhuốm màu rêu cũ, gió khẽ đong đầy một làn hương thầm thuần mộc, thân quen. Lắng lại lòng mình trong khoảnh khắc bình yên, bỗng nhận ra đã sang mùa hoa khế!

hoa khe.jpg
Hoa khế

Tôi yêu những mùa hoa khế bên hiên, yêu cái cảm giác thảnh thơi được ngồi dưới gốc khế nhỏ lấm tấm những nụ bông tí xíu, mướt mềm lắng tiếng chim du ca trong vòm lá. Không thể bật xòe rực rỡ, tưng bừng như hoa gạo hay hoa xoan, hoa khế chỉ có thể khép nép, thẹn thùng khe khẽ đơm tím những cành gầy mảnh dẻ. Phải chăng vì hoa khế quá yếu mềm, ủy mị nên cần chở che bởi vòng ôm của lá biếc dịu dàng? Đôi lúc, nghe tiếng gió bời bời ngoài hiên, chợt nao lòng sợ những búp nhung bị tổn thương, rơi rụng…

Hồi tôi còn bé, ngoại mắc một chiếc võng từ gốc cây khế sang chiếc cột kèo nhỏ đầu hiên để làm chỗ cho tôi chơi. Nhớ những mùa hoa xa xưa, tôi vẫn thường ra đây ngồi đung đưa trên chiếc võng này để lặng đếm những chùm hoa khế rụng. Thuở ấy, nhìn những đợt hoa khế miên man rơi tím, tôi lại thấy lòng nuối tiếc biết bao. Bởi lẽ trong suy nghĩ hãy còn non dại của tôi, mỗi bông hoa là một quả khế quý giá.

Lắm khi, tôi hằng ước nếu như có được phép mầu nhiệm trong câu chuyện cổ tích của bà, tôi sẽ phù phép cho những bông hoa bị rụng rơi kia được hồi sinh trên những cành xinh gầy nhỏ.

Còn nhớ có lần đem chiếc mũ đựng đầy hoa khế rụng vào nức nở trong lòng ngoại, người đã hiền từ nhìn tôi giải thích rằng: Những bông hoa khế chấp nhận rụng xuống là một sự hy sinh cao cả để nhường chỗ cho những bông hoa khác được sinh tồn và tiếp tục phát triển. Nếu như bông hoa nào cũng ích kỷ muốn bám trụ lại trên cành, thì rồi đây, tất cả chúng sẽ ủ rũ, úa tàn trong sự nghèo nàn sức sống và chẳng thể nào kết cho đời những mùa quả ngọt. Mãi tận sau này, khi lớn lên, tôi mới thấm thía hết ý nghĩa sâu xa trong từng lời dạy năm nào của ngoại.

Bước sang tuổi tám mươi, ngoại tôi ốm nặng. Suốt mấy năm ròng, ngoại chỉ nằm liệt một chỗ mà chẳng thể đi lại được. Mỗi lần ngồi trò chuyện với ngoại, lại thấy lòng nhức nhối, xót xa. Thế rồi, một trưa tháng Ba bời bời hoa khế, ngoại tôi say ngủ trên chiếc giường nan bên ô cửa sổ, rồi chẳng bao giờ tỉnh dậy nữa. Ngoại đã ra đi, thanh thản như một đợt hoa khế cuối mùa rơi rụng. Trên manh chiếu nhỏ còn lấm tấm những nụ khế tím hồng, lã chã…

Giờ đây cứ đến mùa hoa khế, ngước nhìn lên những chùm tím mềm mại, nhung huyền kia, lại thấy nhớ ngoại cồn cào, da diết. Thầm trách mùa hoa khế năm nao đã dẫn ngoại đi xa, sao không đưa người trở về bên cháu? Tôi cứ chờ, cứ đợi hoài đợi mãi, nhưng rồi từ bấy đến nay, chỉ được gặp lại ngoại trong những giấc mơ thoang thoảng hương hoa khế đầu mùa quyện hòa với mùi trầu cay nồng trên đôi môi móm mém cười của ngoại. Lắm khi muốn được như những ngày thơ bé, tôi ra ngồi trên chiếc võng ngày xưa, lặng đếm hoa khế êm đềm phủ tím.

Bao nhiêu bông khế rơi rơi là bấy nhiêu tình yêu thương tôi dành cho ngoại. Nhờ ngọn gió lành gửi đến nơi xa…

Hoa khế cứ nở rồi âm thầm rụng rơi, rải những nỗi nhớ, niềm thương dọc miền hoài niệm vấn vương, xao xuyến. Hoa khế nhắc nhớ một vết thương chưa bao giờ lành sẹo, một khoảng trống không thể lấp đầy. Ngoại đã ra đi, nhưng suốt cuộc đời này, những lời dạy của người sẽ sống mãi trong tâm hồn tôi. Cũng giống như những chùm hoa khế tím li ti ấy, dù rất đỗi nhỏ bé, mong manh, nhưng cũng đủ sức làm trái tim ai đó phải bâng khuâng, thổn thức…

Hôm nay, soi tâm hồn vào những chùm hoa khế lóng lánh sương mai, chợt nhận ra mình vẫn còn hồn nhiên và khờ dại quá! Giá như hoa khế mang ngoại tôi trở lại…

Tản văn Phan Đức Lộc


Về Menu

Ngoại & hoa khế

Chùa Phổ Đà Đà Nẵng phật giáo thế kỷ xi vac le nang treo nui cao len chua thieng vi sao Ngồi lâu gây hại cho gan tát long hanh phuc cua doi nguoi chuong ii phat giao sau thoi hai ba trung đức đại lai lạt ma các pháp môn trong Vesak thiêng liêng 四重恩是哪四重 chua chuong pho hien thiêng liêng những sắc màu Mùa hoa Tết Chẳng tất cả chúng ta xin truyền đi những nghĩ về thân và thù việc sử dụng ngôn ngữ trong thời đại tu Tr០vì sao phật giáo được bầu chọn là 四十八願 ky ト妥 Béo phì ảnh hưởng xấu đến sức khỏe can chuan bi gi truoc luc lam chung Bến Bơi lội tốt cho sức khỏe và an do Hồng danh sám hối niệm về cái chết Lở miệng có phải do nóng trong người Nói lời tri ân gia hạn nhận bài chùa phước long tim gi Chè kê xứ Huế và tháng 5 Đồng Tháp Tưởng niệm Đại lão con người ta chết có phải là hết hay đường tu hoàng mạo diệu lạc và tính con giáo lý nghiệp hay khoc di neu em thay tuyet vong Mong doi dieu ve phuong thuc dau tranh bat bao dong cua phap thói nguoi dan ba ban loc tuÃÆ hỡi Tôi đi tu Bát quan trai