GN - Ngoại tôi qua đời cách nay đã hơn chục năm. Nhớ ngày ngoại mất, người ta đến viếng không nhiều.

Ngoại tôi

GN - Ngoại tôi qua đời cách nay đã hơn chục năm. Nhớ ngày ngoại mất, người ta đến viếng không nhiều.

Có lẽ ngoại là người ít nói, ít giao thiệp. Tuy nhiên, ngoại tôi có một người bạn thân là ông Khoánh. Ông thường đến nhà ngoại để uống trà “đàm đạo”, ngâm thơ và kể đủ thứ chuyện đông tây kim cổ. Con cháu chỉ có tôi là “can đảm” nghe “mấy ông” nói chuyện xưa. Sau này, khi ông Khoánh qua đời, thỉnh thoảng lắm tôi mới có dịp ngồi nghe ngoại kể chuyện, đọc thơ.

anh minh hoa.jpg
Ngoại tôi - Ảnh chỉ mang tính minh họa

Tôi nhớ có lần, ngoại ngồi uống trà một mình, nhìn mấy cây kiểng ngoài sân rồi ngâm bài thơ, mà mãi sau này tôi mới biết đó là bài Cáo tật thị chúng (Cáo bệnh, bảo mọi người) của Thiền sư Mãn Giác:

“Xuân đi, trăm hoa rụng,

Xuân đến, trăm hoa cười.

Trước mắt việc đi mãi,

Trên đầu già đến rồi.

Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết,

Đêm qua sân trước một cành mai”.

Ngoại đọc xong, tôi buột miệng hỏi: Bài thơ đó có ý nghĩa gì mà nghe hay vậy, ngoại? Ngoại nhìn tôi, mỉm cười: Bằng tuổi ngoại con sẽ biết.

Mùa xuân, cây cối đâm chồi nảy lộc. Bụi tre ngoại trồng sau hè ra những búp măng non, mập mạp. Dì tôi bảo tôi mang dao ra chặt vài cái vô hầm canh ăn. Ngoại nghe được, mắng dì tôi: “Cúc, không được chặt, có đói, tao cũng không ăn...”. Đó là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng tôi thấy ngoại giận.

Năm đó, ngoại bệnh nặng, các cậu, các dì đến bên ngoại. Nhưng ngoại cũng không còn nhận ra ai. Đột nhiên, ngoại kêu lên, giọng ngoại đứt quãng: “Cúc… đừng chặt măng… con. Nhà mình được dựng lên bằng tre đó, con…”. Rồi ngoại ra đi.

Khi ngoại đi rồi, tôi và dì mới hiểu vì sao ngoại không cho chặt măng. Dì tôi mếu máo: “Vậy mà có lần dì trách ngoại không biết măng nhà có cái gì mà ngoại không cho chặt”.

Hơn mười năm kể từ khi ngoại mất, tôi không còn được nghe ngoại kể chuyện, đọc thơ. Những lúc về thăm nhà ngoại thấy bộ ghế ngoại hay ngồi, thấy tách trà ngoại hay uống, tôi bỗng nhớ ngoại ghê gớm. Bụi tre của ngoại nay đã dày mịt. Hai ba năm, cái chái bếp nhà ngoại bị mục, các dượng tôi lại chặt tre ngoại trồng để dựng lại.

Bây giờ, có một điều đáng mừng là tôi đã hiểu bài thơ mà ngoại hay đọc. Thì ra Thiền sư Mãn Giác muốn mượn hình ảnh của cành mai nở muộn để nói lên tình yêu cuộc sống, yêu thiên nhiên, muốn sống có ý nghĩa, tin tưởng vào sức sống bất diệt của thiên nhiên và con người.

Dương Thanh Bình

Về Menu

Ngoại tôi

Hai nguyên nhân bệnh nhân tim mạch tử Sữa giúp cơ thể chắc khỏe đẹp thanh van hien than trong cuoc doi duoi moi 东宝法王 真实存在 慈恩传 敕命玄奘法師充任上座 Chọn và xử lý rau quả mùa khô kính 五痛五燒意思 ç æŒ 心經抄經本 插入法人份热饭擦擦擦擦擦擦擦擦擦擦擦擦 姤卦 cong duc xay chua 妙善法师能入定 TT Huế Đại lễ tưởng niệm Thánh tổ 修行者 孕妇 LÃƒÆ ç ºå Người mang nhóm máu nào có nguy cơ ï¾ï¼ hành dai luan su vo truoc Huyền Quang Đệ tam Tổ và những câu Học ai oi nghi lai ma tu bÃn Tưởng niệm Hòa thượng Tổ Khánh Anh sự các giữ sự sống cho người khác là phước 経å æ ¹æ å Cải thiện chứng mất trí nhớ bằng đi nhã Linh ứng hay nhiệm mầu Người siêu thăng giông bão lắng từ bo phim sinh dong ve cuoc doi steven お墓の種類と選び方 ºøÇ đường thiền lối cũ 人间佛教 秽土成佛 6 thói quen ăn uống có hại cho sức 7 viec lam tao qua bao xau ほとけのかたより loi xin loi doc dao cua ba me voi nguoi da mang nghiện chụp ảnh tự sướng có kinh long ham muon dan den dau kho Không Tâm sự với người mới xuất gia mất