GN - Tôi bâng khuâng đứng trên Di Luân đường - nơi buổi sáng thứ Hai đầu tuần làm lễ chào cờ...

Ngôi trường ký ức

GN - Một ngôi trường trong ký ức tôi mang tên Hàm Nghi - nay là Bảo tàng chiến tranh. Điều đó không có gì lạ bởi sự biến dịch của cuộc sống, nhưng những hình bóng của thầy cô và bạn bè, mỗi mùa đông đến chợt hiện về, thoáng chốc đã mấy mươi năm biền biệt, xa rời tổ ấm.

hamnghi2-75.jpg

Trường Hàm Nghi năm 1975 - Ảnh: Internet

Chiều nay qua trường cũ bên Thành Nội với nỗi buồn man mác. Trước cổng trường, những xe tăng từ thuở nào nằm im ắng, từng họng súng ngẩng lên trời với bao mùa mưa nắng, nay đã bạc màu hoen rỉ. Thỉnh thoảng bầy sẻ sà xuống nghểnh mỏ, nhún nhẩy trên nền sắt thép rêu phong rồi cất cánh bay về phía Hoàng thành.

Dãy tường vôi trắng bao quanh mảnh đất rộng ngày nào giờ chẳng còn, thay vào đó là bức tường rào chắn kiên cố che khuất tầm nhìn. Hàng cây xà cừ đã hơn nửa thế kỷ, vỏ sần sùi, tán lá sum suê tỏa bóng râm che mát một góc trường. Những phòng học ngày xưa kiến trúc kiểu Pháp, mùa hè thoáng mát, mùa đông lại ấm, dãy hành lang chạy dài âm vang tiếng guốc, tiếng cười, tiếng nói của thầy cô vọng ngân sao mà ấm lạ!

Các thầy cô giờ điểm lại theo thời gian không còn mấy. Người còn thì sống với con cháu ở phương xa, người thì mất, nếu không có Hội Ái hữu cựu học sinh thông báo thì cũng chịu. Năm ngoái thầy Triệp, thầy Huế cũng vậy, đều đã mãn phần, song chúng con tiếc là không được gặp quý thầy lần cuối để nhìn đôi mắt bao dung vừa khép lại trong cuộc đời phấn bảng.

Tôi bâng khuâng đứng trên Di Luân đường - nơi buổi sáng thứ Hai đầu tuần làm lễ chào cờ. Ánh mắt nghiêm nghị của thầy tổng giám thị dán vào bảng tên tôi nơi túi áo sắp rơi vì tôi không khâu, chỉ dán bằng hồ. Tôi đưa tay ấn mạnh khi đứng sau lưng một người bạn cao lêu khêu, cũng may thầy không thấy kịp, ánh mắt thầy lại nhìn về hướng khác. Khi bài Quốc ca vừa chấm dứt và lá cờ vừa kéo chạm đỉnh, một loạt học trò vi phạm nội quy như đi trễ, ăn hàng, không đồng phục,… được thầy gọi tên đứng sắp hàng như những “tội phạm”. Rồi thầy “tuyên án” những hình phạt nặng nhẹ tùy theo “tội trạng”, tôi cảm thấy may mắn được “lọt tội” nhưng chân vẫn run run.

Tháng 11, nghĩa cử thầy trò thật cao quý. Phố xá xuôi ngược, người đi mua hoa dâng thầy, cô như ngày hội. Ai cũng chọn cho mình những bó hoa tươi thắm, còn màu hoa nào mà chẳng đẹp và ý nghĩa, bởi đó là quà tặng thiên nhiên. Địa điểm “Phố đêm” bây giờ biến thành khu chợ hoa phục vụ cho ngày truyền thống. Bên tượng cụ Phan Bội Châu đầy hoa thơm cỏ lạ, khiến cụ Đồ Chiểu cũng vui lây, bởi thầy cô không hẹn lại về đây hội ngộ.

Dòng Hương xanh trong quyến rũ. Quang cảnh mùa đông về giữa kinh thành mênh mang đầy ắp tình thầy trò quyện cùng sương khói Hương Bình

Tạp bút của Ngàn Thương


Về Menu

Ngôi trường ký ức

chùa diên khánh 鼎卦 三乘總要悟無為 Bên dầu ï¾ Ð Ð³Ñ Ä 班禅达赖的区别 chùa đá vàng お寺小学生合宿 群馬 康 惡 chùa đồng 念佛人多有福气 放下凡夫心 故事 瑞州三峰院的平和尚 唐代 臨濟 ç æˆ 菩提阁官网 chùa côn sơn Làm 淨空法師 李木源 著書 怎么做早课 阿罗汉需要依靠别人的记别 khai niệm ペット供養 惨重 chanh kien va su tu do 8 cốc trà mỗi ngày tốt cho sức khỏe 五重玄義 山風蠱 高島 vá ng 合葬墓 お墓の墓地 霊園の選び方 僧秉 ï½ chánh niệm Ð Ð Ð 宾州费城智开法师的庙 bai Chi hòa thượng thích hoằng đức 1888 chuyen ve mot con duong chuong ii thich ca the ton 四重恩是哪四重 そうとうしゅう ¹ 念心經可以在房間嗎 永平寺宿坊朝のお勤め chua minh khanh huong dai