Bão đi. Lũ về. Phú Yên mình lại oằn mình chống chọi. Đọc những tin bài về bão lũ quê nhàcon rưng rưng khóc... Không biết bây giờ cả nhà mình có bình yên?

Người thầy đầu tiên của con

Bão đi. Lũ về. Phú Yên mình lại oằn mình chống chọi. Đọc những tin bài về bão lũ quê nhà con rưng rưng khóc... Không biết bây giờ cả nhà mình có bình yên?

Mùa lũ năm nào...

Con nhớ cảnh ba bơi trong lũ, đẩy chiếc thau nhựa có con ngồi bên trong. Con nhớ cả cái tát thật đau của ba vì con ngang bướng, tự ý lội nước về nhà lấy mấy quyển vở. Sau cái tát ấy ba bật khóc, xoa đầu con. Rồi chính ba lội ngược dòng nước lũ đi tìm lại mấy quyển vở cho con.

VT.jpg

Ảnh minh họa

Trong đêm chạy lũ con lạnh cóng, nằm gối đầu trong lòng ba. Mọi người ngồi xung quanh bếp lửa, nét mặt ai cũng rầu rĩ. Lũ cuốn hết nhà cửa, ruộng vườn. Tất cả phải làm lại từ bàn tay trắng. Ba ngồi hong những quyển vở nhòe nhoẹt nước của con. Mọi người đều nói ba cưng con gái, lúc khẩn cấp ấy mà còn bình tĩnh hong vở cho con. Bà Bốn co ro nhìn con trầm ngâm, rồi nói: “Con bé này phải học cho giỏi để không phụ lòng của ba con!”. Đứa nhóc lớp 4 là con lúc ấy nào có hiểu gì.

Con nhớ rõ năm ấy chỉ còn vài ngày nữa là tới Ngày nhà giáo VN 20-11. Con đã chuẩn bị quà cho thầy Thiên, cô Hà… - những người con rất yêu quý. Con khăng khăng đòi đi tặng quà thầy cô vì chỉ nghĩ đơn giản: vừa được đi thăm thầy cô, vừa được lội nước bì bõm thì vui biết mấy. Những ngày bão lũ, suốt ngày con nằm nhà, không đến trường, không gặp bạn, thầy cô, con đã buồn biết bao nhiêu...

Ba nhất quyết không cho con đi. Con gào khóc. Ba dỗ dành mọi cách, phân tích, giảng giải cho con hiểu là ra ngoài lúc này rất nguy hiểm. Con vẫn khóc, bịt chặt hai tai. Bó tay, ba quyết định... cõng con tới nhà cô Hà. Con tặng cô quà và chúc cô mạnh khỏe, cảm ơn cô đã dạy dỗ con. Cô Hà trầm ngâm, nhìn hai cha con bì bõm lội nước về. Dọc đường ba đạp phải miểng chai, chân rách một miếng lớn, máu ở chân ba hòa vào dòng nước lũ đục ngòm. Con khóc rưng rức vì hiểu vì cái tính ương ngạnh của mình mà ba bị thương.

Con gái biết lỗi, về đến nhà là ngồi yên một góc. Con nhìn ba tất bật khiêng, kê lại mớ đồ đạc lộn xộn. Ba dành một góc nhỏ kê bàn học, để vài quyển vở cho con viết bài đỡ buồn. Mất điện, ba đốt nến cho con học. Con ngoan ngoãn làm bài tập cô giáo cho về nhà cách đây mấy tuần. Đến phần tập làm văn, con nhìn đề bài thật lâu: “Hãy tả người thầy mà em kính yêu nhất”. Con sẽ tả người thầy nào đây vì con yêu quý nhiều thầy cô lắm.

Mọi người trò chuyện quanh bếp lửa. Có người tấm tắc khen con: "Con nhà ai mà chăm học quá!". Ba tự hào khoe: “Bé nhà tôi đó! Tôi dạy nó biết viết, biết đọc từ hồi mới 4 tuổi. Nó chăm chỉ lắm. Nghỉ học là buồn thiu”.

Con nhìn ba thật lâu, rồi viết vào vở: “Người thầy mà em kính yêu nhất chính là ba em. Ba em chỉ mới học tới lớp 9. Có lẽ ba em không phải là người thầy giỏi nhất nhưng sẽ mãi là người thầy đầu tiên của em. Ba dạy em biết nói, biết đi, biết đọc, biết viết. Ba còn dạy em phải yêu quý mọi người xung quanh. Ba nói em phải biết cảm ơn những ai giúp đỡ em. Ba dạy em cả tỉ tỉ điều. Ba không lấy học phí của em vì ba là ba của em. Ba còn cho em đi học những người thầy khác. Chữ của ba rất đẹp. Ba hay bảo em nên rèn chữ mỗi ngày.

Ba của em không viết phấn mà thích viết bằng than. Ba hay dạy em những phép toán trên nền nhà gạch. Đôi khi em cãi lại ba vì ba giải toán sai. Em chưa bao giờ cãi các thầy cô ở trường dù đôi lúc thầy cô cũng giải bài sai. Em chưa bao giờ tặng quà cho ba vào ngày 20-11. Nhưng từ hôm nay, em nghĩ là em sẽ tặng quà cho ba. Em sẽ tặng ba bài tập làm văn này và một cái ôm. Em muốn nói lời cảm ơn ba vào ngày 20-11 thật nhiều. Vì ba là người thầy đầu tiên của em. Vì ba là người thầy quan trọng nhất của em. Vì ba là người thầy suốt đời của em…”.

Bài tập làm văn ấy được ba nâng niu đến bây giờ dù bị cô giáo phê “lạc đề” và cho điểm 4.

Ngày nhà giáo VN năm nay sắp đến khi miền Trung đang oằn mình trong bão lũ. Con lại không có quà cho ba, cũng không về phụ ba dọn dẹp nhà sau bão (tại ba không cho con về đó!). Con mong cả nhà mình bình an và muốn nói với ba: "Ba à, học trò nhỏ của ba sẽ luôn cố gắng trong mọi việc!”.

Kim Tuyến (Theo TTO)


Về Menu

Người thầy đầu tiên của con

Ð Ð Ð å ç 止念清明 轉念花開 金剛經 瑞州三峰院的平和尚 唐代 臨濟 念佛人多有福气 一念心性 是 离开娑婆世界 Ï 白骨观全文 ÐÐÐ di chua 若我說天地 达赖和班禅有啥区别 阿罗汉需要依靠别人的记别 大集經 Đang mang thai mà bị cảm cúm nguy 佛教讲的苦地 Giổ Tổ khai sơn tổ đình Sắc tứ 空寂 僧秉 禮佛大懺悔文 dương 心累的时候 换个角度看世界 ï¾ ï¼ 刘德华的信仰 rừng пѕѓ phan ii tinh thien thu Những điều cần biết về dịch MERS 涅槃御和讃 轉識為智 トo 有人願意加日我ㄧ起去 bẠ人形供養 大阪 郵送 hoÃ ï¾ 自悟得度先度人 Thưởng thức các món ngon tại Ẩm thực 抢罡 四重恩是哪四重 cafe va thien nhung tu tuong de suy niem nhan dip nam moi Phiền não tăng vì lạm dụng mạng xã 怎么做早课 行願品偈誦 淨空法師 李木源 著書 般若心経 読み方 区切り Trí tuệ Bát Nhã Chú 般若蜜