Tháng 10, cái nắng chang chang nơi miền biển quê mình không biết đã dịu đi nhiều chưa mẹ nhỉ? Để mẹ còn ra đồng gặt những ruộng lúa đã trĩu bông.

Nhớ...

Con đi học đại học. Mùa gặt đầu tiên xa quê. Con nhớ mẹ, nhớ xóm làng, nhớ cả cánh đồng lúa vàng ươm trước cửa nhà mình, nhớ những giọt mồ hôi lam lũ của mọi người ướt đẫm chiếc áo đã bạc màu vì cái nắng, cái gió quê hương.

WMG.jpg

Ảnh minh họa

Trong kí ức của con, những mùa gặt nơi nước mặn đồng chua thân thuộc ấy sao mà đẹp đến lạ! Từ lúc trời còn vương vất hơi đêm, con đã bao lần nghe tiếng bước chân mẹ khe khẽ rời khỏi nhà, những bước chân thầm lặng gánh trên đôi vai gầy cả một gia đình khó khăn. Ngoài đường cũng vọng đến bao nhiêu tiếng bước chân vội vàng, tiếng xe kéo lộc cộc, tiếng các cô bác cười nói phá vỡ cái màn tĩnh lặng của đêm khuya. Và sáng ra khi con đến trường, đã thấy đầy đường những đống lúa chất cao, bên cạnh là bà con quê mình đang cầm nón quạt cho ráo những giọt mồ hôi đầm đìa chảy trên gương mặt rạng rỡ nụ cười. Con còn nhớ cả hương thơm của rơm mới phơi đầy đường mỗi khi con gắng sức đạp xe qua, một mùi thơm man mát, dìu dịu tựa hồ như dòng sữa mẹ, khiến con thấy lòng mình thanh thản, bình yên lắm! Cả niềm vui ngập tràn khi nhìn sân lúa vàng ươm ngời lên trong nắng, những bữa cơm mới mắt mẹ chợt long lanh niềm vui. Và con lại yêu quê mình thêm mấy lần sau mỗi mùa gặt qua đi.

Nhưng con cũng nhớ lắm những nhọc nhằn mỗi ngày mùa hằn in trên gương mặt, trong từng bước đi của mẹ. Dưới cái nắng chang chang mọi năm trước, con chỉ bước ra sân phơi thóc đã thấy bỏng rát rồi, vậy mà mẹ và mọi người vẫn đang đứng dưới cái nắng chang chang không gì che chắn giữa đồng để thoăn thoát tay liềm, tay hái gặt hết ruộng nọ đến sào kia. Mẹ luôn muốn để con ở nhà chuyên tâm học hành, còn mình thì tất tả quang gánh đi về. Nhưng con vẫn biết lắm mẹ ơi, mỗi khi nhìn dáng nón trắng của mẹ nhấp nhô vơ lúa rồi gánh về, mẹ cũng có khi cảm thấy kiệt sức chứ! Nên con lại ra đồng, để san sẻ bớt những khó nhọc mà con biết mẹ chỉ muốn nhận hết về mình thôi.

Mẹ gọi điện cho con, đùa rằng về mà gặt giúp mẹ đi con gái ơi! Con rơm rớm nước mắt, nhớ những ngày mùa đã qua đi, nhớ mọi thứ, và lại nhớ mẹ vô cùng. Mẹ có biết con chỉ muốn bay về ngay bên mẹ, để ít nhất những nhọc nhằn, mẹ cũng không phải gánh trọn trên vai.

Nguyễn Hiền (MT)


Về Menu

Nhớ...

অপ পব 千葉県千葉市美浜区幕張西5丁目3 chua vinh khanh chua tram gian ステーキディナー レシピ どくだみ化粧水 毒性 北嶋光陽 日本生命 ホームページ chùa vĩnh khánh chùa trăm gian 車両事故報告書テンプレート無料 植物大站僵尸杂交版 小蒜苗观察日记 プラザキサ 一包か クララブラン アペリティフ スイス時間 как перевести время б24 無料ゲーム 囲碁 コンセントカバー 完全に封鎖 º Å o Tết 중대재해예방을 위한 이행계획 수립 фильм про то как беременная アスペルガー 特徴 梵僧又说我们五人中 nen 鞍ヶ池公園 学芸員 単位修得証明書 様式 泡饭网 蜜宠甜心小说全部章节目录 мертвые души 11 глава лиза аранова 소울마스크 초반 거점 서컨디언리듬 Борис Васильев экспонат Tản mạn bánh ngọt ngày xuân 棚倉美奈子 肩こり 他の病気 林有太郎 長男 総合診療医 早稲田大学 医学部 再受験 å åŒ ä Šäººæ³ æ æµæŸçåŒçŽ 放下凡夫心 故事 藥師佛經文 タルキートナ カリブーロッジ宿泊記 โสร จจะ ค อ 가득 ボンゴブローニ キーシリンダー å ºå 礼金 仕訳 遺言 口頭 호날두 사우디 라이벌 팀 이적 æ æ Ÿ