Tháng 10, cái nắng chang chang nơi miền biển quê mình không biết đã dịu đi nhiều chưa mẹ nhỉ? Để mẹ còn ra đồng gặt những ruộng lúa đã trĩu bông.

Nhớ...

Con đi học đại học. Mùa gặt đầu tiên xa quê. Con nhớ mẹ, nhớ xóm làng, nhớ cả cánh đồng lúa vàng ươm trước cửa nhà mình, nhớ những giọt mồ hôi lam lũ của mọi người ướt đẫm chiếc áo đã bạc màu vì cái nắng, cái gió quê hương.

WMG.jpg

Ảnh minh họa

Trong kí ức của con, những mùa gặt nơi nước mặn đồng chua thân thuộc ấy sao mà đẹp đến lạ! Từ lúc trời còn vương vất hơi đêm, con đã bao lần nghe tiếng bước chân mẹ khe khẽ rời khỏi nhà, những bước chân thầm lặng gánh trên đôi vai gầy cả một gia đình khó khăn. Ngoài đường cũng vọng đến bao nhiêu tiếng bước chân vội vàng, tiếng xe kéo lộc cộc, tiếng các cô bác cười nói phá vỡ cái màn tĩnh lặng của đêm khuya. Và sáng ra khi con đến trường, đã thấy đầy đường những đống lúa chất cao, bên cạnh là bà con quê mình đang cầm nón quạt cho ráo những giọt mồ hôi đầm đìa chảy trên gương mặt rạng rỡ nụ cười. Con còn nhớ cả hương thơm của rơm mới phơi đầy đường mỗi khi con gắng sức đạp xe qua, một mùi thơm man mát, dìu dịu tựa hồ như dòng sữa mẹ, khiến con thấy lòng mình thanh thản, bình yên lắm! Cả niềm vui ngập tràn khi nhìn sân lúa vàng ươm ngời lên trong nắng, những bữa cơm mới mắt mẹ chợt long lanh niềm vui. Và con lại yêu quê mình thêm mấy lần sau mỗi mùa gặt qua đi.

Nhưng con cũng nhớ lắm những nhọc nhằn mỗi ngày mùa hằn in trên gương mặt, trong từng bước đi của mẹ. Dưới cái nắng chang chang mọi năm trước, con chỉ bước ra sân phơi thóc đã thấy bỏng rát rồi, vậy mà mẹ và mọi người vẫn đang đứng dưới cái nắng chang chang không gì che chắn giữa đồng để thoăn thoát tay liềm, tay hái gặt hết ruộng nọ đến sào kia. Mẹ luôn muốn để con ở nhà chuyên tâm học hành, còn mình thì tất tả quang gánh đi về. Nhưng con vẫn biết lắm mẹ ơi, mỗi khi nhìn dáng nón trắng của mẹ nhấp nhô vơ lúa rồi gánh về, mẹ cũng có khi cảm thấy kiệt sức chứ! Nên con lại ra đồng, để san sẻ bớt những khó nhọc mà con biết mẹ chỉ muốn nhận hết về mình thôi.

Mẹ gọi điện cho con, đùa rằng về mà gặt giúp mẹ đi con gái ơi! Con rơm rớm nước mắt, nhớ những ngày mùa đã qua đi, nhớ mọi thứ, và lại nhớ mẹ vô cùng. Mẹ có biết con chỉ muốn bay về ngay bên mẹ, để ít nhất những nhọc nhằn, mẹ cũng không phải gánh trọn trên vai.

Nguyễn Hiền (MT)


Về Menu

Nhớ...

Thân tâm an lạc 경전 종류 寺庙的素菜 có mẹ thế là đủ rồi gia đình này có con gia dinh nay co con 5 cách làm trắng răng tự nhiên 唐安琪丝妍社 福慧圆满的究竟佛是怎样成呢 hằng vang nhạc sĩ tài hoa của phật làm thế nào để giải nghiệp xấu hang vang nhac si tai hoa cua phat giao im lang mot nghe thuat song Sỏi đỏ giấy bổi vàng gioi thieu sach buoc cham lai giua the gian voi giới thiệu sách 閩南語俗語 無事不動三寶 hay nhin sau vao cuoc song nhu no dang la 鎌倉市 霊園 hãy nhìn sâu vào cuộc sống như nó đang 육신주 Trong gió lạnh đầu mùa Lở miệng có phải do nóng trong người thap Dùng thuốc giảm đau giảm luôn sự Chạy bộ với tốc độ thế nào là Gạo lứt muối mè Ăn sao cho khoẻ 忍四 Hạn chế nước tăng lực để bảo vệ 20 dieu can tu duong trong doi nguoi mua xuan trong dao phat 설두중현 Đi tìm gốc tích vua Lý Thái Tổ Kỳ 1 di duong cung can phai thien 萬分感謝師父 阿彌陀佛 七五三 大阪 giàu có อ ตาต จอส việt 五戒十善 Mẹo giữ vitamin trong rau xanh 천태종 대구동대사 도산스님 cuoc doi van dep sao cuộc đời vẫn đẹp sao con oi tam su cua mot nguoi me tre pha thai 五痛五燒意思 con ơi tâm sự của một người mẹ æ ¾åˆ ç Ÿå ½åƒ¹å ¼çš æ Chùa Minh Thành Nơi níu chân những 若我說天地