Tháng 10, cái nắng chang chang nơi miền biển quê mình không biết đã dịu đi nhiều chưa mẹ nhỉ? Để mẹ còn ra đồng gặt những ruộng lúa đã trĩu bông.

Nhớ...

Con đi học đại học. Mùa gặt đầu tiên xa quê. Con nhớ mẹ, nhớ xóm làng, nhớ cả cánh đồng lúa vàng ươm trước cửa nhà mình, nhớ những giọt mồ hôi lam lũ của mọi người ướt đẫm chiếc áo đã bạc màu vì cái nắng, cái gió quê hương.

WMG.jpg

Ảnh minh họa

Trong kí ức của con, những mùa gặt nơi nước mặn đồng chua thân thuộc ấy sao mà đẹp đến lạ! Từ lúc trời còn vương vất hơi đêm, con đã bao lần nghe tiếng bước chân mẹ khe khẽ rời khỏi nhà, những bước chân thầm lặng gánh trên đôi vai gầy cả một gia đình khó khăn. Ngoài đường cũng vọng đến bao nhiêu tiếng bước chân vội vàng, tiếng xe kéo lộc cộc, tiếng các cô bác cười nói phá vỡ cái màn tĩnh lặng của đêm khuya. Và sáng ra khi con đến trường, đã thấy đầy đường những đống lúa chất cao, bên cạnh là bà con quê mình đang cầm nón quạt cho ráo những giọt mồ hôi đầm đìa chảy trên gương mặt rạng rỡ nụ cười. Con còn nhớ cả hương thơm của rơm mới phơi đầy đường mỗi khi con gắng sức đạp xe qua, một mùi thơm man mát, dìu dịu tựa hồ như dòng sữa mẹ, khiến con thấy lòng mình thanh thản, bình yên lắm! Cả niềm vui ngập tràn khi nhìn sân lúa vàng ươm ngời lên trong nắng, những bữa cơm mới mắt mẹ chợt long lanh niềm vui. Và con lại yêu quê mình thêm mấy lần sau mỗi mùa gặt qua đi.

Nhưng con cũng nhớ lắm những nhọc nhằn mỗi ngày mùa hằn in trên gương mặt, trong từng bước đi của mẹ. Dưới cái nắng chang chang mọi năm trước, con chỉ bước ra sân phơi thóc đã thấy bỏng rát rồi, vậy mà mẹ và mọi người vẫn đang đứng dưới cái nắng chang chang không gì che chắn giữa đồng để thoăn thoát tay liềm, tay hái gặt hết ruộng nọ đến sào kia. Mẹ luôn muốn để con ở nhà chuyên tâm học hành, còn mình thì tất tả quang gánh đi về. Nhưng con vẫn biết lắm mẹ ơi, mỗi khi nhìn dáng nón trắng của mẹ nhấp nhô vơ lúa rồi gánh về, mẹ cũng có khi cảm thấy kiệt sức chứ! Nên con lại ra đồng, để san sẻ bớt những khó nhọc mà con biết mẹ chỉ muốn nhận hết về mình thôi.

Mẹ gọi điện cho con, đùa rằng về mà gặt giúp mẹ đi con gái ơi! Con rơm rớm nước mắt, nhớ những ngày mùa đã qua đi, nhớ mọi thứ, và lại nhớ mẹ vô cùng. Mẹ có biết con chỉ muốn bay về ngay bên mẹ, để ít nhất những nhọc nhằn, mẹ cũng không phải gánh trọn trên vai.

Nguyễn Hiền (MT)


Về Menu

Nhớ...

harald với luận văn cao học về phật hạnh phúc được tạo dựng bằng những một giá trị của phật giáo việt nam chùa khang quý 七五三 大阪 市町村別寺院数順位 墓の片付け 魂の引き上げ Ăn chay một phương thức trị liệu หล กการน งสมาธ 8 cách giữ cho tim khỏe mạnh nghị åº Đo huyết áp tại nhà có hoàn toàn chính thời pháp thuyết giảng cho một cụ già bên đời mưa nắng 元代 僧人 功德碑 禅诗精选 Tùy bút Nhớ mẹ ni trưởng thích nữ diệu không trong phong gia đình này có con Vì sao không nên uống rượu bia vì sao con người sợ tuổi già ngủ 淨界法師書籍 川井霊園 Bạn ấy tên là hoa sữa Lưu ý chứng rối loạn tăng động giảm 深恩正 墓 購入 6 loại thực phẩm có thể gây chướng Nhớ ơi khoai lang ngày cũ chùa hòa thạnh chùa cây mít Trái cây Biết cách ăn mới bổ giïa đời người như một bộ phim nhân duyên nào đã đưa mc thúy quỳnh Phật học Vườn Tâm trao giải Vượt Mùa xuân nơi cô ng chùa 迴向 意思 Chai nhựa gây hại cho răng của trẻ Thiêng liêng những sắc màu 食法鬼 佛頂尊勝陀羅尼 ngôi chùa của miền tâm thức và tình 鎌倉市 霊園 イス坐禅のすすめ ส วรรณสามชาดก пѕѓ cau chuyen ve nu de tu tri tue nhat cua duc phat Nhà giáo Trần Phương Lan đã ra đi Gi