Tháng 10, cái nắng chang chang nơi miền biển quê mình không biết đã dịu đi nhiều chưa mẹ nhỉ? Để mẹ còn ra đồng gặt những ruộng lúa đã trĩu bông.

Nhớ...

Con đi học đại học. Mùa gặt đầu tiên xa quê. Con nhớ mẹ, nhớ xóm làng, nhớ cả cánh đồng lúa vàng ươm trước cửa nhà mình, nhớ những giọt mồ hôi lam lũ của mọi người ướt đẫm chiếc áo đã bạc màu vì cái nắng, cái gió quê hương.

WMG.jpg

Ảnh minh họa

Trong kí ức của con, những mùa gặt nơi nước mặn đồng chua thân thuộc ấy sao mà đẹp đến lạ! Từ lúc trời còn vương vất hơi đêm, con đã bao lần nghe tiếng bước chân mẹ khe khẽ rời khỏi nhà, những bước chân thầm lặng gánh trên đôi vai gầy cả một gia đình khó khăn. Ngoài đường cũng vọng đến bao nhiêu tiếng bước chân vội vàng, tiếng xe kéo lộc cộc, tiếng các cô bác cười nói phá vỡ cái màn tĩnh lặng của đêm khuya. Và sáng ra khi con đến trường, đã thấy đầy đường những đống lúa chất cao, bên cạnh là bà con quê mình đang cầm nón quạt cho ráo những giọt mồ hôi đầm đìa chảy trên gương mặt rạng rỡ nụ cười. Con còn nhớ cả hương thơm của rơm mới phơi đầy đường mỗi khi con gắng sức đạp xe qua, một mùi thơm man mát, dìu dịu tựa hồ như dòng sữa mẹ, khiến con thấy lòng mình thanh thản, bình yên lắm! Cả niềm vui ngập tràn khi nhìn sân lúa vàng ươm ngời lên trong nắng, những bữa cơm mới mắt mẹ chợt long lanh niềm vui. Và con lại yêu quê mình thêm mấy lần sau mỗi mùa gặt qua đi.

Nhưng con cũng nhớ lắm những nhọc nhằn mỗi ngày mùa hằn in trên gương mặt, trong từng bước đi của mẹ. Dưới cái nắng chang chang mọi năm trước, con chỉ bước ra sân phơi thóc đã thấy bỏng rát rồi, vậy mà mẹ và mọi người vẫn đang đứng dưới cái nắng chang chang không gì che chắn giữa đồng để thoăn thoát tay liềm, tay hái gặt hết ruộng nọ đến sào kia. Mẹ luôn muốn để con ở nhà chuyên tâm học hành, còn mình thì tất tả quang gánh đi về. Nhưng con vẫn biết lắm mẹ ơi, mỗi khi nhìn dáng nón trắng của mẹ nhấp nhô vơ lúa rồi gánh về, mẹ cũng có khi cảm thấy kiệt sức chứ! Nên con lại ra đồng, để san sẻ bớt những khó nhọc mà con biết mẹ chỉ muốn nhận hết về mình thôi.

Mẹ gọi điện cho con, đùa rằng về mà gặt giúp mẹ đi con gái ơi! Con rơm rớm nước mắt, nhớ những ngày mùa đã qua đi, nhớ mọi thứ, và lại nhớ mẹ vô cùng. Mẹ có biết con chỉ muốn bay về ngay bên mẹ, để ít nhất những nhọc nhằn, mẹ cũng không phải gánh trọn trên vai.

Nguyễn Hiền (MT)


Về Menu

Nhớ...

Cái giá của người xa quê Món chay ngày Tết Mồng ไๆาา แากกา video sơ lược tiểu sử ht thích trí video so luoc tieu su ht thich tri tinh Mâm ngũ quả ngày xuân こころといのちの相談 浄土宗 元代 僧人 功德碑 äºŒä ƒæ Vì sao tôi ăn chay tinh chat dai thua trong phat giao viet nam Công 放下凡夫心 故事 Lịch sử kết tập kinh luật lần thứ สต 荐拔功德殊胜行 Vị thầy đức hạnh mẫu mực của Ni Nhớ ơi 佛頂尊勝陀羅尼 vì sao tôi theo đạo phật 12 nhà báo vi sao toi theo dao phat 12 nha bao hoang anh Dau nhà lãnh đạo tôn giáo thế giới thích 五観の偈 曹洞宗 鎌倉市 霊園 墓地の販売と購入の注意点 Vitamin C có giúp ngăn ngừa bệnh cảm おりん 木魚のお取り寄せ Tạp GiÃƒÆ 佛经讲 男女欲望 每年四月初八 Viết về mẹ Vĩnh Phúc Tưởng niệm cố Đại lão Vitamin C có thể giúp giảm nguy cơ đột Visakha mẹ của Migara Vitamin dạng sủi có thể gây hỏng răng Vitamin D giúp ngăn ngừa ung thư Vitamin B1 dưỡng chất cần thiết cho cơ đức phật hiện thân của hòa bình 佛教教學 อธ ษฐานบารม vũ trụ động vo tinh tao nghiep 市町村別寺院数 trở thành một tu sĩ phật giáo vu tru dong 一日善缘 võ sỹ muay thái vo thuong