Tháng 10, cái nắng chang chang nơi miền biển quê mình không biết đã dịu đi nhiều chưa mẹ nhỉ? Để mẹ còn ra đồng gặt những ruộng lúa đã trĩu bông.

Nhớ...

Con đi học đại học. Mùa gặt đầu tiên xa quê. Con nhớ mẹ, nhớ xóm làng, nhớ cả cánh đồng lúa vàng ươm trước cửa nhà mình, nhớ những giọt mồ hôi lam lũ của mọi người ướt đẫm chiếc áo đã bạc màu vì cái nắng, cái gió quê hương.

WMG.jpg

Ảnh minh họa

Trong kí ức của con, những mùa gặt nơi nước mặn đồng chua thân thuộc ấy sao mà đẹp đến lạ! Từ lúc trời còn vương vất hơi đêm, con đã bao lần nghe tiếng bước chân mẹ khe khẽ rời khỏi nhà, những bước chân thầm lặng gánh trên đôi vai gầy cả một gia đình khó khăn. Ngoài đường cũng vọng đến bao nhiêu tiếng bước chân vội vàng, tiếng xe kéo lộc cộc, tiếng các cô bác cười nói phá vỡ cái màn tĩnh lặng của đêm khuya. Và sáng ra khi con đến trường, đã thấy đầy đường những đống lúa chất cao, bên cạnh là bà con quê mình đang cầm nón quạt cho ráo những giọt mồ hôi đầm đìa chảy trên gương mặt rạng rỡ nụ cười. Con còn nhớ cả hương thơm của rơm mới phơi đầy đường mỗi khi con gắng sức đạp xe qua, một mùi thơm man mát, dìu dịu tựa hồ như dòng sữa mẹ, khiến con thấy lòng mình thanh thản, bình yên lắm! Cả niềm vui ngập tràn khi nhìn sân lúa vàng ươm ngời lên trong nắng, những bữa cơm mới mắt mẹ chợt long lanh niềm vui. Và con lại yêu quê mình thêm mấy lần sau mỗi mùa gặt qua đi.

Nhưng con cũng nhớ lắm những nhọc nhằn mỗi ngày mùa hằn in trên gương mặt, trong từng bước đi của mẹ. Dưới cái nắng chang chang mọi năm trước, con chỉ bước ra sân phơi thóc đã thấy bỏng rát rồi, vậy mà mẹ và mọi người vẫn đang đứng dưới cái nắng chang chang không gì che chắn giữa đồng để thoăn thoát tay liềm, tay hái gặt hết ruộng nọ đến sào kia. Mẹ luôn muốn để con ở nhà chuyên tâm học hành, còn mình thì tất tả quang gánh đi về. Nhưng con vẫn biết lắm mẹ ơi, mỗi khi nhìn dáng nón trắng của mẹ nhấp nhô vơ lúa rồi gánh về, mẹ cũng có khi cảm thấy kiệt sức chứ! Nên con lại ra đồng, để san sẻ bớt những khó nhọc mà con biết mẹ chỉ muốn nhận hết về mình thôi.

Mẹ gọi điện cho con, đùa rằng về mà gặt giúp mẹ đi con gái ơi! Con rơm rớm nước mắt, nhớ những ngày mùa đã qua đi, nhớ mọi thứ, và lại nhớ mẹ vô cùng. Mẹ có biết con chỉ muốn bay về ngay bên mẹ, để ít nhất những nhọc nhằn, mẹ cũng không phải gánh trọn trên vai.

Nguyễn Hiền (MT)


Về Menu

Nhớ...

馬渡餃子 音æ ç º ある場合 英語 高橋洋一チャンネル 龍貓 劇迷 فیلم 계급이란 цитати про сон сновидіння บ านกำเง น 넷플릭스 유저 추가 가격 被雪小说下载 Ð Ñ ÑƒÐ¹Ð½Ð¾Ð²Ð Ð½Ð¾Ð³Ð¾ 대성고 디시 ม บ ตรลดหย อนภาษ 人間増幅器 맨유 오시멘 영입 卓球王国 ニッタク 바닥 스티커 师生双飞小说 박보검의 칸타빌레 세션팀 å œæ å¹ é 방민아 뱃살 雇用保険 事業所番号 わからない 花店三母女漫画免费阅读全部章节在线观看 불교의 사회적 구현 болотные робинзоны слушать 公立学校共済組合神奈川支部 香港按摩出火 사랑 명언 싸대기 女優x 誰 老王雞肉飯 아이폰 케이스 사이트 древнегреческая мифология 애널 자위 야채믹스 은산푸드 경기공유학교 에듀테인 기저귀갈이매트 הודיה 한국 사찰 여행 서적 Александра Бушкова けっこうい 단즈 빨간야 ปวดห วจ ดๆข างซ ายฝ 腕が肩より上に上がらない יצחק רבין 액상바이알 이물검사기 偏振相机 ポルノ映画館のカップル動画 大学院 面接 운수업 임금 상승률