Tháng 10, cái nắng chang chang nơi miền biển quê mình không biết đã dịu đi nhiều chưa mẹ nhỉ? Để mẹ còn ra đồng gặt những ruộng lúa đã trĩu bông.

Nhớ...

Con đi học đại học. Mùa gặt đầu tiên xa quê. Con nhớ mẹ, nhớ xóm làng, nhớ cả cánh đồng lúa vàng ươm trước cửa nhà mình, nhớ những giọt mồ hôi lam lũ của mọi người ướt đẫm chiếc áo đã bạc màu vì cái nắng, cái gió quê hương.

WMG.jpg

Ảnh minh họa

Trong kí ức của con, những mùa gặt nơi nước mặn đồng chua thân thuộc ấy sao mà đẹp đến lạ! Từ lúc trời còn vương vất hơi đêm, con đã bao lần nghe tiếng bước chân mẹ khe khẽ rời khỏi nhà, những bước chân thầm lặng gánh trên đôi vai gầy cả một gia đình khó khăn. Ngoài đường cũng vọng đến bao nhiêu tiếng bước chân vội vàng, tiếng xe kéo lộc cộc, tiếng các cô bác cười nói phá vỡ cái màn tĩnh lặng của đêm khuya. Và sáng ra khi con đến trường, đã thấy đầy đường những đống lúa chất cao, bên cạnh là bà con quê mình đang cầm nón quạt cho ráo những giọt mồ hôi đầm đìa chảy trên gương mặt rạng rỡ nụ cười. Con còn nhớ cả hương thơm của rơm mới phơi đầy đường mỗi khi con gắng sức đạp xe qua, một mùi thơm man mát, dìu dịu tựa hồ như dòng sữa mẹ, khiến con thấy lòng mình thanh thản, bình yên lắm! Cả niềm vui ngập tràn khi nhìn sân lúa vàng ươm ngời lên trong nắng, những bữa cơm mới mắt mẹ chợt long lanh niềm vui. Và con lại yêu quê mình thêm mấy lần sau mỗi mùa gặt qua đi.

Nhưng con cũng nhớ lắm những nhọc nhằn mỗi ngày mùa hằn in trên gương mặt, trong từng bước đi của mẹ. Dưới cái nắng chang chang mọi năm trước, con chỉ bước ra sân phơi thóc đã thấy bỏng rát rồi, vậy mà mẹ và mọi người vẫn đang đứng dưới cái nắng chang chang không gì che chắn giữa đồng để thoăn thoát tay liềm, tay hái gặt hết ruộng nọ đến sào kia. Mẹ luôn muốn để con ở nhà chuyên tâm học hành, còn mình thì tất tả quang gánh đi về. Nhưng con vẫn biết lắm mẹ ơi, mỗi khi nhìn dáng nón trắng của mẹ nhấp nhô vơ lúa rồi gánh về, mẹ cũng có khi cảm thấy kiệt sức chứ! Nên con lại ra đồng, để san sẻ bớt những khó nhọc mà con biết mẹ chỉ muốn nhận hết về mình thôi.

Mẹ gọi điện cho con, đùa rằng về mà gặt giúp mẹ đi con gái ơi! Con rơm rớm nước mắt, nhớ những ngày mùa đã qua đi, nhớ mọi thứ, và lại nhớ mẹ vô cùng. Mẹ có biết con chỉ muốn bay về ngay bên mẹ, để ít nhất những nhọc nhằn, mẹ cũng không phải gánh trọn trên vai.

Nguyễn Hiền (MT)


Về Menu

Nhớ...

Đậu hủ chưng tương Scan não có thể giúp dự báo nguy cơ tự thuat tu tập thế nào để tránh tẩu hỏa 32 lời khai thị về sự vô thường vinh biet co ut đi hái phù vân thanh van thua thi hoa qua diep khuc 118 chu dau Buffet Cỏ Nội mùa chay quốc hoa Dâu tây giúp làm chậm sự phát triển thiền định và thần chú quán thế âm Miến dong và rau đậu xào chay Ngoại nhận thức về vô thường 佛教的出世入世 Bún tam la chu nhan cua bao dieu hoa phuc ä½ å çœ ç çº å 9 thực phẩm giúp giảm căng thẳng hãy từ bi hỷ xả nhưng xin đừng chìm Nobel Y học 2016 mở ra cơ hội điều phận phan tich ngu uan vo nga 佛教中华文化 tự tánh di đà 1 khi tịnh tài sinh bất tịnh nhật ký thien su muso soseki tam thai người tu đạo có thể làm được việc phat giao Lễ truy niệm Hòa thượng Dương Dal tại thế DÃ Æ vĩnh biệt cô út 佛頂尊勝陀羅尼 Lâm Đồng Tổ chức lễ đại tường oàn chua mat troi va mat trang ha tinh dai le vu lan bao hieu chua nhieu long thiền vipassana một nghệ thuật sống Thuốc lá điện tử cũng gây hại tim hay cung dong cam bao dung de vun ven hanh phuc Mùa hoa loa kèn ao lam trong tieng ve mua phuong vi Tìm trong một cõi ăn chay chỉ trong một chớp mắt loi noi doi vo hai nen noi hay khong nen noi 一念心性 是 trai nghiem khong gian tho cung bang chat lieu gom bai van van cam thuong nhung linh hon nga quy Mat