Giác Ngộ - Có nhiều lý do để ra đi. Có người ra đi để đến một nơi nào đó. Có người ra đi vì một người nào đó. Nhưng chỉ khi ra đi vì tiếng gọi của những con đường đó mới thật sự là tự do.

Nhớ đường…

Giác Ngộ - Có nhiều lý do để ra đi. Có người ra đi để đến một nơi nào đó. Có người ra đi vì một người nào đó. Nhưng chỉ khi ra đi vì tiếng gọi của những con đường đó mới thật sự là tự do.

Có lẽ bạn tôi đã nói đúng! Tôi chưa bao giờ gặp phải khó khăn trong việc xác định cho mình một điểm đến, chẳng một ai đang đợi tôi ở nơi tôi sắp ghé qua, việc ra đi để chạy trốn những nỗi niềm cũng không phải là cách mà tôi vẫn thường chọn. Đối với tôi, “được-đi-đây-đó” là một thứ ham muốn mãnh liệt, là một sự khát khao tự do cháy bỏng. Đi đâu – gặp ai – học gì chưa bao giờ là mục đích chính trong mỗi chuyến đi của tôi, nhiều khi vác ba-lô lên vai, rồi đi chỉ để mà đi.

wwwN.jpg

Hãy đi như một dòng sông

Đó là chuyện của những chuyến đi đã ngã màu thời gian và bụi đường nằm khắc khoải trong miền nhớ của kẻ thích rong chơi.

Và tôi đã lỡ hẹn với những con đường…

Đã hai lần tôi thu dọn hành trang của mình vào một chiếc ba-lô, vác nó lên vai rồi bước ra khỏi nhà nhưng cũng đã hai lần tôi phải lủi thủi trở về trong nghẹn ngào mắc những chiếc áo trở lại vào tủ, sắp xếp những vật dụng về nơi nó đã từng… khi mọi thứ đã được trả lại vị trí vốn có của nó, tôi đành thở dài mà chấp nhận: “Ừ thôi, không đi nữa!”

Có lần, tôi thấy mình đứng chơ vơ giữa cái bến xe ồn ào đông nghẹt người, tôi đang cố tìm cho mình một quầy vé, loay hoay chọn một nơi nào đó thật xa, suy nghĩ thật lâu rồi sao lại thấy mình ngồi yên vị trên chuyến xe buýt quay ngược trở về nhà, lại thở dài “ừ thôi, không đi nữa!”

Ở cái tuổi mà tôi vẫn thường gọi là “đã-bắt-đầu-biết-lo” này, tôi không thể đem chuyện công việc, học hành, thi cử, những cuộc hẹn hò đã được lên lịch trước… để đánh đổi một chuyến đi bất chợt của mình. Tôi cũng không cho phép bản thân vì một hôm buồn quá mà ruồng rẫy phố này bỏ nó ra đi.

Ngoài kia, những con đường có đang đợi tôi?!? 

Tôi thấy mình tả tơi trong những chiều tan tầm ngược gió cuối tháng ba, mùa này, trên những con đường khô cong sau một ngày nắng đỏ, gió cũng đã bắt đầu xâm xấp, cái dư vị chuyển mùa từ xuân sang hạ ngọt lịm và mát lạnh đã có thể nhận ra ngay trên đầu lưỡi của kẻ lữ hành. Trời ơi, mới có nghĩ đến đó thôi mà đã chao chát hết tâm can rồi.

Trong đời này con người ta cần rất nhiều thứ, nhưng đôi khi, họ có thể đánh đổi cả một đám thứ ấy chỉ để lấy duy nhất một con đường

Biết mình đang khổ, thấy mình đang khổ nhưng sao cứ để mình mông lung nghĩ ngợi về những chuyến đi dài mãi thế này. Chỉ nhắm mắt lại thôi mà đã thấy mình đang ngồi trên một chuyến xe nào đó, xe trước tung bụi lấp mù xe sau, thấy bạt ngàn cỏ xanh mát dịu tầm mắt, thấy những bãi bồi nhuộm vàng nắng hạ, thấy gió mơn man vuốt tóc chạm mi đùa nghịch kẻ lữ hành, thấy màu khói chiều bãng lãng cả một vùng trời quê…

Và tôi thấy mình rã rệu chỉ vì nhớ nhung những con đường…

Nguyễn Thái Thuận


Về Menu

Nhớ đường…

仏壇 拝む 言い方 bún Pho tượng như người thật ở chùa Quán 南懷瑾 五痛五燒意思 Viết cho cha yêu CHÙA 加持是什么意思 lai Ăn trái cây có cần đúng lúc không ky 一息十念 否卦 首座 Ra gu ngũ vị phật CÃn 三身 can tu nghiep la gi 보왕삼매론 八吉祥 Om tu tanh di da 7 tiep theo 寺院 募捐 Vài về Đức Dhakpa Tulku Rinpoche 麓亭法师 そうとうぜん 淨界法師書籍 nếu chỉ còn một ngày để sống モダン仏壇 天风姤卦九二变 ï¾ï½ 华严经解读 加持成佛 是 tuổi trẻ ngày nay với góc nhìn phật 萬分感謝師父 阿彌陀佛 пѕѓ 持咒 出冷汗 Khánh Hòa Lễ húy nhật Tổ khai sơn ペット葬儀 おしゃれ æ ä½ å บทสวด 皈依的意思 lam sao de biet duoc co kiep truoc kiep sau æ c テス 凡所有相皆是虛妄 若見諸相非相 hanh phuc den tu dau 念空王啸 閩南語俗語 無事不動三寶