Giác Ngộ - Có nhiều lý do để ra đi. Có người ra đi để đến một nơi nào đó. Có người ra đi vì một người nào đó. Nhưng chỉ khi ra đi vì tiếng gọi của những con đường đó mới thật sự là tự do.

Nhớ đường…

Giác Ngộ - Có nhiều lý do để ra đi. Có người ra đi để đến một nơi nào đó. Có người ra đi vì một người nào đó. Nhưng chỉ khi ra đi vì tiếng gọi của những con đường đó mới thật sự là tự do.

Có lẽ bạn tôi đã nói đúng! Tôi chưa bao giờ gặp phải khó khăn trong việc xác định cho mình một điểm đến, chẳng một ai đang đợi tôi ở nơi tôi sắp ghé qua, việc ra đi để chạy trốn những nỗi niềm cũng không phải là cách mà tôi vẫn thường chọn. Đối với tôi, “được-đi-đây-đó” là một thứ ham muốn mãnh liệt, là một sự khát khao tự do cháy bỏng. Đi đâu – gặp ai – học gì chưa bao giờ là mục đích chính trong mỗi chuyến đi của tôi, nhiều khi vác ba-lô lên vai, rồi đi chỉ để mà đi.

wwwN.jpg

Hãy đi như một dòng sông

Đó là chuyện của những chuyến đi đã ngã màu thời gian và bụi đường nằm khắc khoải trong miền nhớ của kẻ thích rong chơi.

Và tôi đã lỡ hẹn với những con đường…

Đã hai lần tôi thu dọn hành trang của mình vào một chiếc ba-lô, vác nó lên vai rồi bước ra khỏi nhà nhưng cũng đã hai lần tôi phải lủi thủi trở về trong nghẹn ngào mắc những chiếc áo trở lại vào tủ, sắp xếp những vật dụng về nơi nó đã từng… khi mọi thứ đã được trả lại vị trí vốn có của nó, tôi đành thở dài mà chấp nhận: “Ừ thôi, không đi nữa!”

Có lần, tôi thấy mình đứng chơ vơ giữa cái bến xe ồn ào đông nghẹt người, tôi đang cố tìm cho mình một quầy vé, loay hoay chọn một nơi nào đó thật xa, suy nghĩ thật lâu rồi sao lại thấy mình ngồi yên vị trên chuyến xe buýt quay ngược trở về nhà, lại thở dài “ừ thôi, không đi nữa!”

Ở cái tuổi mà tôi vẫn thường gọi là “đã-bắt-đầu-biết-lo” này, tôi không thể đem chuyện công việc, học hành, thi cử, những cuộc hẹn hò đã được lên lịch trước… để đánh đổi một chuyến đi bất chợt của mình. Tôi cũng không cho phép bản thân vì một hôm buồn quá mà ruồng rẫy phố này bỏ nó ra đi.

Ngoài kia, những con đường có đang đợi tôi?!? 

Tôi thấy mình tả tơi trong những chiều tan tầm ngược gió cuối tháng ba, mùa này, trên những con đường khô cong sau một ngày nắng đỏ, gió cũng đã bắt đầu xâm xấp, cái dư vị chuyển mùa từ xuân sang hạ ngọt lịm và mát lạnh đã có thể nhận ra ngay trên đầu lưỡi của kẻ lữ hành. Trời ơi, mới có nghĩ đến đó thôi mà đã chao chát hết tâm can rồi.

Trong đời này con người ta cần rất nhiều thứ, nhưng đôi khi, họ có thể đánh đổi cả một đám thứ ấy chỉ để lấy duy nhất một con đường

Biết mình đang khổ, thấy mình đang khổ nhưng sao cứ để mình mông lung nghĩ ngợi về những chuyến đi dài mãi thế này. Chỉ nhắm mắt lại thôi mà đã thấy mình đang ngồi trên một chuyến xe nào đó, xe trước tung bụi lấp mù xe sau, thấy bạt ngàn cỏ xanh mát dịu tầm mắt, thấy những bãi bồi nhuộm vàng nắng hạ, thấy gió mơn man vuốt tóc chạm mi đùa nghịch kẻ lữ hành, thấy màu khói chiều bãng lãng cả một vùng trời quê…

Và tôi thấy mình rã rệu chỉ vì nhớ nhung những con đường…

Nguyễn Thái Thuận


Về Menu

Nhớ đường…

淨界法師書籍 单三衣 宝塔顶 พลอย อ ยดา Dâu ماتش مصر والراس الاخضر يلا 調整 英語で cha oi chi nam phut nua thoi tu hồi hướng theo kinh hoa nghiêm กรอนส นทรถภ 成人式 着物 信越総合通信局 上大岡 美容室 女性スタッフのみ 知的 探求フロンティア 再放送 허애선 vÃ Æ bai hoc tu chiec thuyen khong nguoi 精神科訪問看護 きつい 妻子是工作狂丈夫失望 뉴하프 노모 مصانع البلايتيك وسلامة Quảng тренировочная работа 24 口頭指示 看護師 医師 音楽取調事業始め 藝大をいろどった экстренная помощь при Ð Ð Ð 園藝灑水頭 高欢 塩谷八幡宮 過酸化水素 滅菌 原理 動画 ソープ 大阪市 Cơm chay lá sen 川派金剛杵印結印 phat phap Ướp trà với hoa mộc 大一学期改进措施与下学期计划 Vì sao tu thiền 觀音山硬漢嶺 Костерова Вікторія 廣石香里 Mùng ï¾ даунсайз дома 相沢菜々子 家庭用蓄電池の選び方 사이트모음 スバル 北工場 佐々木医院 出流町