Tự nhiên nhớ khói, nhớ mùi cay xè nơi mũi làm cho nước mắt nước mũi tèm lem. Đó là nỗi nhớ có dáng hình còm cõi, tấm lưng còng của ngoại dậy thiệt sớm bắc ấm nước và đun mớ củi khô, dùng ống thổi và thổi từng làn hơi yếu vào bếp lửa.

Nhớ khói quê nhà…

Khói buổi sớm mai cứ bay lởn vởn vào những giấc mơ có mùi đồng quê, có tiếng ngoại vang vang: “Cu ơi, dậy đi học”. Và thi thoảng, tôi lại kỳ kèo với ngoại, bảo cho con “nướng” thêm miếng nữa. Mùi khói bếp của ngoại quyện vào ký ức là một màu trắng đục trên tóc ngoại, có lúc ngoại đùa “tóc ngoại bạc vì khói”. Tôi đã tin và rồi đến lúc cũng ngộ ra rằng: màu thời gian và những nhọc nhằn mưu sinh cho con cháu đã làm tóc ngoại đổi màu.

Khói đốt đồng - ảnh: Internet

Tôi từng tự hào về màu tóc của ngoại trong những đoạn văn tả bà rằng “tóc bà tôi như tóc một bà tiên, trắng như cước…”. Đó là bài văn tả người thời cấp một, nhớ mãi đến bây giờ.

Mùi khói còn là nỗi vấn vương trong những ngày tháng chín bởi tháng này ở quê nhà tôi đang mùa thu hoạch. Những đám ruộng lúa vàng ươm sau mùa gặt trơ lại những đống rơm thật lớn. Người dân quê có khi gánh rơm về chất thành cây để đến tháng 10, trời mưa dầm thì cho trâu ăn rơm khô. Còn không thì được đốt lên để rơm trả về đất tro tàn, mang chất mùn cho đất. Kinh nghiệm người nông dân, đốt đồng cũng là để cho đất tơi xốp hơn ở mùa sau…

Mùi khói đốt đồng quê tôi thường bảng lảng vào những buổi chiều khi mọi người đã về hết. Lũ trẻ con như tôi ngày xưa nhìn ra cánh đồng thấy hoang hoải một màu đỏ rực, khi lửa tắt cũng là lúc trời vừa nhá nhem tối, khói bay quyện vào đêm, thoang thoảng cả mùi của những hột lúa còn sót sau khi đốt thơm mùi bánh nổ. Bánh nổ là thứ bánh được làm từ lúa rang, bung thành những “bông hoa” lúa, thường được làm về dịp cuối năm, tết nhứt.

Mùi khói quê nhà còn là mùi của những ụ lúa lép sau khi được sàn, quạt cho ra hết thì được dồn thành đống và un cho thành mớ tro để đổ hầm. Tro ấy được dùng để bón lúc trỉa đậu phộng, mẹ tôi bảo có tro tẩm nước tiểu thì đậu sẽ sai quả hơn, không cần phải bón phân hóa học… Mùi khói từ những ụ tro lúa lép ấy còn vương trên cả áo quần, nhất là khi vừa tắm xong, trời chiều lành lạnh ngồi bên đống lửa un từ lúa lép thì ấm hết chỗ chê. Mùi khói đó chính mùi đã nuôi nấng cho tuổi thơ của tôi và những đứa trẻ quê lớn lên, hoài nhớ dù có đi xa, tìm kế sinh nhai ở những miền quê xa xôi khác…

Đình Long (Phụ Nữ)


Về Menu

Nhớ khói quê nhà…

一吸一呼 是生命的节奏 dễ hay khó Ä au 無量義經 お墓の墓地 霊園の選び方 永平寺宿坊朝のお勤め Phật 法会 k dựng 藏红色 自悟得度先度人 hàng ngàn ngon nến lung linh tưởng nhớ 佛教讲的苦地 간화선이란 錫杖 Ä 白骨观 危险性 僧秉 moi hieu duoc nhung dieu nhu the Luận về vấn đề phóng sanh 抢罡 Mẹ là nhất nhất trên đời 三乘總要悟無為 瑞州三峰院的平和尚 唐代 臨濟 tập Ä Æ nhất 班禅达赖的区别 tuÇ sù 印手印 佛说如幻三昧经 トO 五藏三摩地观 î 浄土真宗 お守り 怎么做早课 宗教信仰 不吃肉 中国渔民到底有多强 除淫欲咒 大乘与小乘的区别 惨重 dừng 横浜 公園墓地 一念心性 是 念南無阿彌陀佛功德 淨空法師 李木源 著書 น ยาม ๕