Tôi vẫn nhớ mãi cái ngàymùa Đông năm ấy, mưacứ rả rích rơi, những cơnmưa miền Trung dai dẳng sớm đi nhưng lại tối tàn. Từng cơn gió luồn lách qua những sợi mưa mỏng manh đem cái se lạnh vào các ngôi nhà không kín đáo. Gió luồn qua nhà tôi. Một mái nhà đơn sơ chỉ được che bằng những phên mây không cứng cáp.

Nhớ món sắn xào chay

Tôi vẫn nhớ mãi cái ngày   mùa Đông năm ấy, mưa  cứ rả rích rơi, những cơn  mưa miền Trung dai dẳng sớm đi nhưng lại tối tàn. Từng cơn gió luồn lách qua những sợi mưa mỏng manh đem cái se lạnh vào các ngôi nhà không kín đáo. Gió luồn qua nhà tôi. Một mái nhà đơn sơ chỉ được che bằng những phên mây không cứng cáp.

Nhà tôi nghèo lắm, bữa cơm có một tô canh với vài con cá biển hay nồi cá kho nho nhỏ là cũng đủ no lòng. Nên khi trời trở gió động cái ăn trong nhà ngày càng đơn giản và thiếu thốn vì gánh cá trên vai má ít người mua.
 Mùa mưa là thế, chợ búa cứ ế ẩm ngày này qua ngày nọ cho nên bữa cơm của gia đình tôi chỉ lót dạ bằng những chén mắm, cọng rau để qua buổi là cũng đủ lắm rồi. Chính vì vậy buổi chiều rằm tháng Bảy hôm đó làm tôi nhớ mãi trong lòng món sắn má nấu.
Những củ sắn mộc mạc được cắt mỏng và xào với chút dầu, kèm theo là nước tương hòa vào làm dậy mùi thơm phưng phức. Cái vị ngon ngọt của sắn, cái mùi mằn mặn thanh thanh của nước tương, cái cay cay nồng nồng của ớt cùng cái nóng hơi khói phối hợp làm tôi thấy ngon đến lạ. Tôi ăn ngấu nghiến và chốc chốc lại nói: “Ngon lắm má à!”. Má mỉm cười, một nụ cười hằn lên trên đó hình như có những nỗi buồn da diết: “Ừ, ăn từ từ thôi con!”.
Ngoài kia trời vẫn mưa không dứt, từng cơn gió oà vào lòng người làm se lạnh khôn nguôi, còn bên trong tôi đang tận hưởng cái vị mặn nồng ngon ngọt từ món ăn dân dã nóng hổi làm ấm lòng tình yêu thương mẫu tử.
Nhìn len lén qua ánh mắt tôi biết má đang buồn lắm, một nỗi buồn sâu nặng đã hằn gánh trên vai người phụ nữ hơn 60 năm trời. Cái lam lũ bám trên mắt làm in lên vết chim di sâu đậm. Má già đi nhiều rồi.
Tôi tiếp tục ăn dù biết đối diện mình là ánh mắt của người mẹ đang quan sát đứa con trai. Tôi biết, tôi biết rất rõ chứ nhưng nén lòng lại tôi không dám nhìn vào ánh mắt sâu thẳm đầy tình thương đó. Vì tôi sợ mình làm rơi đi những giọt nước đang ứ nghẹn trong lòng, những giọt yêu thương mà tôi đã cất giữ bấy lâu nay. Món sắn xào ngon lắm má ơi, món sắn của tình mẫu tử chứa đựng trong đó nhiều ý nghĩa thiêng liêng…
Giờ đây, đang sống giữa đất Sài thành phố lộng. Những buổi chiều rằm tháng bảy mưa cứ ào ào kéo đến. Chợt bỗng nhớ hương vị sắn xào chay má nấu làm lòng tôi đắng lại. Tiếng lòng của tôi khe khẽ gọi vào phương trời xa xăm: “Con thèm được trở về để ăn món sắn lắm má à!”.
Mưa Sài Gòn lại tiếp tục rơi, nó vô tình hay cố ý đã làm vướng lên đôi mắt của thằng con trai xa quê đang khát khao bóng hình người mẹ già…

Nguyễn văn Nhị


Về Menu

Nhớ món sắn xào chay

Xin lỗi con Tâm linh có mơ hồ ト妥 お仏壇 飾り方 おしゃれ chay ai là người có lý 皈依的意思 一息十念 ภะ พ ทธโธ ธรรมโม suc khoe đèn 饒益眾生 緣境發心 觀想書 山地剝 高島 白話 Ä Æ ทำว ดเย น 寺院 지장보살본원경 원문 人形供養 大阪 郵送 飞来寺 雀鸽鸳鸯报是什么报 因无所住而生其心 住相 tự tánh di đà 3 上座部佛教經典 æ Tôi may mắn 首座 ทาน 人生七苦 Nghi 所住而生其心 閼伽坏的口感 法会 mai 持咒 出冷汗 般若心経 読み方 区切り 心中有佛 寺院 募捐 tich Þ ห พะ o nhiem moi truong den tu o nhiem tam hon giới thiệu sách Thiền โภชปร ตร 陧盤 Ç 淨界法師書籍