Vậy là đã được nửa tháng Giêng rồi, cái thời điểm mà nhiệt độ xuống thấp nhất và luôn luôn là lạnh nhất. Lại nhớ đến cái tháng Giêng ở nhà.

Nhớ tháng Giêng

Tháng Giêng, trời trở lạnh. Lạnh lắm, lạnh theo đúng nghĩa của nó. Mình thường co hai tay vào sâu trong tay áo, cái cách mà mình vẫn thường hay dùng để bảo vệ đôi tay đang lạnh cóng, hoặc thi thoảng lại đưa lên miệng mà thổi phù phù, dù cho lúc đó đang mang trên tay đôi gang tay chống rét.

wwwtg.JPG

Tháng Giêng, hoa cải nở vàng - Ảnh: Bảo Thiên

Tháng Giêng, là thời điểm mà cảm tưởng người có thể lăn đi được. Là lúc mà trên người có biết bao nhiêu lớp áo. Và là cái lúc mà… lâu lâu mới tắm một lần. Chẳng phải do ở bẩn, hay do lười tắm, mà vì thời tiết quá lạnh. Chỉ chờ đến hôm trời hửng nắng, đun được chậu nước to đùng, là bắt đầu “tẩy trần”. Hay là lúc mà chỉ muốn chui vào trong chăn, làm một giấc thật ngon, quên đi cái lạnh ngoài kia. Những lúc như thế, trên người vẫn vận nào là quần dài, áo len, tất tay, tất chân, mũ len…cứ thế mà lao vào trong chăn, và cuộn tròn mình lại, mà có khi vẫn thấy lạnh. Chỉ đến khi trong chăn đã được ủ ấm bằng hơi ấm của cơ thể, lúc đó mới có thể yên tâm đánh một giấc ngon lành đến sáng.

Tháng Giêng, là tháng của hoa cải vàng dọc khắp cánh đồng. Đi trên những bờ ruộng, cảm nhận cái hương thơm thoang thoảng pha chút ngai ngái của hoa cải, cảm giác sao mà sảng khoái đến thế.

Tháng Giêng, là tháng của những ngày cuối năm, của cái Tết sắp đến. Ở cái thời điểm này, nhà nhà được trang hoàng lộng lẫy, người người tất bật lo cho xong những công việc còn dang dở và chuẩn bị cho những ngày Tết thật sung túc, ấm cúng. Bọn trẻ con cũng háo hức cùng người lớn chuẩn bị cho Tết, cái thời điểm mà chúng đã phải ngóng chờ cả một năm dài.

Tháng Giêng, những phiên chợ cuối năm đông hơn ngày thường. Dù trời có giá lạnh đến đâu, kẻ bán người mua vẫn tấp nập, vẫn ồn ào. Ai cũng muốn sắm sửa cho gia đình mình những món ngon nhất cho ngày Tết. Ai cũng hồ hởi, cũng vui vẻ, bởi có lẽ, họ cho rằng, như thế sẽ có một năm mới an lành hơn. Mà có lẽ đúng là như vậy. Cuộc sống dù có vất vả đến đâu, dù có cực nhọc đến đâu, khi Tết đến, tất cả mọi người đều trao nhau những nụ cười, những câu chúc thành tâm từ tận đáy lòng.

Tháng Giêng là lúc khoe sắc của hoa đào, của những gốc quất súng sính những quả là quả. Mình nhớ, Tết năm nào cũng vậy, trong nhà mình luôn luôn có hoặc là một cành đào phai hay đào bích, hoặc là một cây quất trĩu quả, hay đôi khi, một góc là cành đào hồng thắm, một góc là chậu quất vàng ươm. Mình rất thích ngắm cành đào và cây quất ngày Tết. Chúng không chỉ là biểu tượng của Tết, mà chúng còn mang một vẻ đẹp từ chính những hoa, những quả, những nụ… Cành đào đẹp là cành đào mập, to, có dáng đẹp, có đủ cả hoa, nụ, lá xanh và chồi. Còn cây quất đẹp cũng phải có dáng đẹp, phải có đủ quả xanh, quả vàng, có hoa, có nụ, có lá, có chồi… Khi một cành đào, hay một chậu quất hội tụ đủ các yếu tố đó, nó không chỉ đẹp về hình thức bên ngoài, mà nó còn có ý nghĩa: mang sung túc đến cho mọi nhà. Mình thích chúng, thích được trang trí chúng, và thích cái khung cảnh có một cành đào hay một cây quất trong nhà vào ngày Tết.

Tháng Giêng là tháng của mưa xuân. Gọi là mưa xuân, không chỉ vì mưa vào mùa xuân, mà còn vì những cơn mưa này mang đến cho cây cối, cho sự vật sự hồi sinh. Trong cái tiết trời ảm đạm đó, sẽ dần xuất hiện những chồi non, những lá xanh, và có cả những nụ, những hoa bắt đầu khoe sắc. Mùa xuân là mùa của cây cối, của sự thức giấc của sự vật sau một giấc ngủ dài. Mưa xuân thường là mưa phùn. Mà gặp hôm trời lạnh, lại có cả mưa phùn nữa, thì chỉ có muốn ở nhà và leo lên giường đắp chăn cho hết ngày. Còn các bà, các mẹ, lại tụ tập nhau lại để bện chổi. Trời lạnh, tay bện chổi cùng những câu chuyện thú vị về cuộc sống xung quanh, đúng là cái thú vui bình dị mà thân thương của các bà, các mẹ. Và sau mỗi buổi như vậy, nhà ai nấy lại có đủ chổi để dùng cho cả năm sau ấy chứ.

Tháng Giêng, như các cụ ta thường bảo, là tháng ăn chơi. Mà cũng đúng. Tháng Giêng Tết đến xuân về, làng nào cũng bắt đầu mở hội. Ăn Tết, ăn hội làng, đền đình, miếu mạo,…cũng hết tháng Giêng. Và đó cũng là một phong tục đẹp của người dân Việt Nam mỗi độ Tết đến xuân về.

Tháng Giêng, ở bên này, đáng ra tuyết đã phủ trắng trời rồi. Nhưng năm nay, chẳng có một chút nào gọi là mùa đông Nga cả. Tuyết rơi đúng 3 đợt, rồi chẳng thèm rơi thêm nữa. Gió cũng nhiều hơn. Nhưng cái không khí này, lại làm ta nhớ về cái lạnh ở nhà, chỉ có điều, thiếu những cơn mưa.

Tháng Giêng là nhớ!

Nguyễn Hiền (VNE)


Về Menu

Nhớ tháng Giêng

cúm và những câu hỏi nóng bỏng Giảm cân hiệu quả bằng thực phẩm 墓の片付け 魂の引き上げ 寺庙的素菜 簡単便利 戒名授与 水戸 佛 去掉手 gào thét món KINH 霊園 横浜 Tản mạn chuyện khai bút đầu năm 佛教蓮花 小人之交甜如蜜 Thiền Viện Sùng Phúc Cảnh đẹp Hà học phật Sỏi đỏ giấy bổi vàng 欲移動 หล กการน งสมาธ Nhặt vàng phai cau 佛教的出世入世 Hát ru con tren 大乘方等经典有哪几部 cùng trò chuyện với mc phật tử lâm ánh Chén trà ngày xuân 佛子 葛飾区のお寺曹洞宗 禅诗精选 度母观音 功能 使用方法 Giá 行願品偈誦 Thầy tôi Doanh nhân làm nhà sư một tuần 金宝堂のお得な商品 Nước trái cây đóng hộp có cần thiết Chợ 경전 종류 myanmar ký sự mùa xuân phần 2 bago Đi bộ 20 phút mỗi ngày để giảm viêm Thà Thơm mùi cốm dẹp Khơ me toi xin dua em 水子葬儀のお礼品とお祝いの方法 Sa kê kho tộ má Ÿ Thân trung ấm tự tánh di đà 7 tiếp theo Vu lan Tản mạn về mẹ อ ตาต จอส