Vậy là đã được nửa tháng Giêng rồi, cái thời điểm mà nhiệt độ xuống thấp nhất và luôn luôn là lạnh nhất. Lại nhớ đến cái tháng Giêng ở nhà.

Nhớ tháng Giêng

Tháng Giêng, trời trở lạnh. Lạnh lắm, lạnh theo đúng nghĩa của nó. Mình thường co hai tay vào sâu trong tay áo, cái cách mà mình vẫn thường hay dùng để bảo vệ đôi tay đang lạnh cóng, hoặc thi thoảng lại đưa lên miệng mà thổi phù phù, dù cho lúc đó đang mang trên tay đôi gang tay chống rét.

wwwtg.JPG

Tháng Giêng, hoa cải nở vàng - Ảnh: Bảo Thiên

Tháng Giêng, là thời điểm mà cảm tưởng người có thể lăn đi được. Là lúc mà trên người có biết bao nhiêu lớp áo. Và là cái lúc mà… lâu lâu mới tắm một lần. Chẳng phải do ở bẩn, hay do lười tắm, mà vì thời tiết quá lạnh. Chỉ chờ đến hôm trời hửng nắng, đun được chậu nước to đùng, là bắt đầu “tẩy trần”. Hay là lúc mà chỉ muốn chui vào trong chăn, làm một giấc thật ngon, quên đi cái lạnh ngoài kia. Những lúc như thế, trên người vẫn vận nào là quần dài, áo len, tất tay, tất chân, mũ len…cứ thế mà lao vào trong chăn, và cuộn tròn mình lại, mà có khi vẫn thấy lạnh. Chỉ đến khi trong chăn đã được ủ ấm bằng hơi ấm của cơ thể, lúc đó mới có thể yên tâm đánh một giấc ngon lành đến sáng.

Tháng Giêng, là tháng của hoa cải vàng dọc khắp cánh đồng. Đi trên những bờ ruộng, cảm nhận cái hương thơm thoang thoảng pha chút ngai ngái của hoa cải, cảm giác sao mà sảng khoái đến thế.

Tháng Giêng, là tháng của những ngày cuối năm, của cái Tết sắp đến. Ở cái thời điểm này, nhà nhà được trang hoàng lộng lẫy, người người tất bật lo cho xong những công việc còn dang dở và chuẩn bị cho những ngày Tết thật sung túc, ấm cúng. Bọn trẻ con cũng háo hức cùng người lớn chuẩn bị cho Tết, cái thời điểm mà chúng đã phải ngóng chờ cả một năm dài.

Tháng Giêng, những phiên chợ cuối năm đông hơn ngày thường. Dù trời có giá lạnh đến đâu, kẻ bán người mua vẫn tấp nập, vẫn ồn ào. Ai cũng muốn sắm sửa cho gia đình mình những món ngon nhất cho ngày Tết. Ai cũng hồ hởi, cũng vui vẻ, bởi có lẽ, họ cho rằng, như thế sẽ có một năm mới an lành hơn. Mà có lẽ đúng là như vậy. Cuộc sống dù có vất vả đến đâu, dù có cực nhọc đến đâu, khi Tết đến, tất cả mọi người đều trao nhau những nụ cười, những câu chúc thành tâm từ tận đáy lòng.

Tháng Giêng là lúc khoe sắc của hoa đào, của những gốc quất súng sính những quả là quả. Mình nhớ, Tết năm nào cũng vậy, trong nhà mình luôn luôn có hoặc là một cành đào phai hay đào bích, hoặc là một cây quất trĩu quả, hay đôi khi, một góc là cành đào hồng thắm, một góc là chậu quất vàng ươm. Mình rất thích ngắm cành đào và cây quất ngày Tết. Chúng không chỉ là biểu tượng của Tết, mà chúng còn mang một vẻ đẹp từ chính những hoa, những quả, những nụ… Cành đào đẹp là cành đào mập, to, có dáng đẹp, có đủ cả hoa, nụ, lá xanh và chồi. Còn cây quất đẹp cũng phải có dáng đẹp, phải có đủ quả xanh, quả vàng, có hoa, có nụ, có lá, có chồi… Khi một cành đào, hay một chậu quất hội tụ đủ các yếu tố đó, nó không chỉ đẹp về hình thức bên ngoài, mà nó còn có ý nghĩa: mang sung túc đến cho mọi nhà. Mình thích chúng, thích được trang trí chúng, và thích cái khung cảnh có một cành đào hay một cây quất trong nhà vào ngày Tết.

Tháng Giêng là tháng của mưa xuân. Gọi là mưa xuân, không chỉ vì mưa vào mùa xuân, mà còn vì những cơn mưa này mang đến cho cây cối, cho sự vật sự hồi sinh. Trong cái tiết trời ảm đạm đó, sẽ dần xuất hiện những chồi non, những lá xanh, và có cả những nụ, những hoa bắt đầu khoe sắc. Mùa xuân là mùa của cây cối, của sự thức giấc của sự vật sau một giấc ngủ dài. Mưa xuân thường là mưa phùn. Mà gặp hôm trời lạnh, lại có cả mưa phùn nữa, thì chỉ có muốn ở nhà và leo lên giường đắp chăn cho hết ngày. Còn các bà, các mẹ, lại tụ tập nhau lại để bện chổi. Trời lạnh, tay bện chổi cùng những câu chuyện thú vị về cuộc sống xung quanh, đúng là cái thú vui bình dị mà thân thương của các bà, các mẹ. Và sau mỗi buổi như vậy, nhà ai nấy lại có đủ chổi để dùng cho cả năm sau ấy chứ.

Tháng Giêng, như các cụ ta thường bảo, là tháng ăn chơi. Mà cũng đúng. Tháng Giêng Tết đến xuân về, làng nào cũng bắt đầu mở hội. Ăn Tết, ăn hội làng, đền đình, miếu mạo,…cũng hết tháng Giêng. Và đó cũng là một phong tục đẹp của người dân Việt Nam mỗi độ Tết đến xuân về.

Tháng Giêng, ở bên này, đáng ra tuyết đã phủ trắng trời rồi. Nhưng năm nay, chẳng có một chút nào gọi là mùa đông Nga cả. Tuyết rơi đúng 3 đợt, rồi chẳng thèm rơi thêm nữa. Gió cũng nhiều hơn. Nhưng cái không khí này, lại làm ta nhớ về cái lạnh ở nhà, chỉ có điều, thiếu những cơn mưa.

Tháng Giêng là nhớ!

Nguyễn Hiền (VNE)


Về Menu

Nhớ tháng Giêng

hạnh phúc đến từ đâu M chữa bệnh hiếm muộn theo quan điểm loi phat day ve thoi gian va nghiep bao Nguyễn 正信的佛教 Chua hanh huong NhÃƒÆ xin cung nhau bao ve truyen thong chan chinh 放下凡夫心 故事 nỗi đau của thực vật có hay không 南懷瑾 tu do khoi nhung suy tu lịch sử và ý nghĩa của chuông trống Trăng 30 dieu khong nen tiep tuc lam voi ban than Lý giải bí mật chữa bệnh hóa hổ Nghiep đời người quan trọng là hai chữ vui che 世界悉檀 bai hoc quy gia tu loai chim Ç 五十三參鈔諦 每年四月初八 thảm họa thiên tai vốn dĩ không tự chuyện 10 năm ăn chay ở đó đây 阿那律 Þ Vì sao không nên uống rượu bia พ ทธโธ ธรรมโม hoc phat Ăn bông cải xanh giúp kiểm soát tiểu thương quá miền trung thung 陧盤 su anh huong cua phat giao trong tang le nguoi 供灯的功德 佛教中华文化 Béo phì ảnh hưởng xấu đến sức khỏe Tỉ tê với má 坐禅 戒名 パチンコがすき 麓亭法师 白佛言 什么意思 仏壇 おしゃれ 飾り方 Co truong lao ni ke Đậu lăng Thực phẩm cần thiết cho