LTS: Bạn có bao nhiêu thứ để giải bày tình yêu của bạn với gia đình, với những người bạn thương yêu. Bạn đã có những hạnh phúc nhỏ nhoi, những hờn giận và cả những... dằn vặt vì lỗi lầm ở gia đình bé mọn của mình. Hãy viết về gia đình, với những gắn kết chưa bao giờ tách rời trong bạn.

	Những bữa cơm muộn

Những bữa cơm muộn


Là những bữa cuối tuần, con  tong tả chạy từ cơ quan về  nhà với má. Lúc mới ra  trường, con đi làm ở cơ quan chỉ cách nhà mình hơn 30 cây số, nên hầu như cuối tuần nào, con cũng nôn nao. Và hầu như, cuối tuần nào ở nhà, má cũng trông đợi con về.
Thường, con đến được nhà vào những lúc đã nhá nhem. Xe chưa tới cửa, con đã gọi má ơi. Tức thì nghe giọng má êm êm lên từ trong nhà. Cái giọng êm êm ấy, không tránh được sự vui mừng ở trong má.

Nhưng hạnh phúc nhất với con là những bữa cơm muộn của tối cuối tuần, với má. Má thết đãi con toàn bằng những món con yêu thích. Má nấu ăn không ngon lắm, nhưng khi ăn món má nấu, con thấy cả một trời hương quê vị đồng, cả một trời tuổi thơ của con nằm hết ở đây. Con thấy những bữa con lặn lội ngoài đê hái rau, câu cá. Thấy cả những bữa, con chờ má mang trái ổi sẻ, trái dưa leo xanh bỏ trong chiếc túi áo bà ba từ ngoài ruộng về làm… quà cho con. Bữa cơm với má còn được nghe chuyện bà con xóm làng, câu chuyện có thể bắt qua cái chợ quê gần nhà mà má thường đi, bắt qua luôn chuyện mấy đứa bạn thời học sinh của con, đứa nào lấy chồng, đứa nào có con, đứa nào vẫn con lang thang, giờ làm ăn sinh sống ở đó ra sao.

Nghe những câu chuyện này, có khi con thích thú lắm. Nhưng cũng có khi, tâm trạng con không ổn, do công việc hoặc những quan hệ phức tạp trong suốt tuần đã mang lại cho con, nên có lúc, con đã không muốn nghe mà ngắt ngang lời má. Má ngừng, vẻ hối hận vì đã làm cho con bực mình, thêm cái vẻ hối hận vì má không chia sẻ được những bận rộn trong vẻ mặt cau gắt của con. Má chỉ còn cách là gắp thức ăn cho con, rồi nói lơ qua chuyện dạo này con ốm quá, vậy thôi. Hành động của má luôn làm con chùng lòng, muốn khóc tại đó, nhưng vẫn cố giữ vẻ cứng cỏi ngang ngạnh, dù chẳng hiểu để làm gì.
Sau những sự việc này xảy ra, con luôn ân hận. Cuộc sống của con khác má quá, con đi nhiều nơi, gặp nhiều người, biết nhiều thứ. Má chỉ lui cui một mình, trong ngôi nhà vắng. Những câu chuyện của con, nếu có kể, má thấy sẽ không thuộc về má. Và má, sẽ loay hoay day dứt là không biết làm sao để gần con hơn, hiểu con hơn.

Vậy nên, xa má, cái con nhớ nhất và thèm nhất là mấy bữa cơm nhà. Công việc không cố định thời gian đã làm con gần như không bao giờ có được bữa cơm gia đình với má nữa. Khi chuyển công tác xa hơn, chuyện gặp má, được ăn thức ăn má nấu, được nghe chuyện má kể lại càng xa vời. Sau công việc, những trưa, những tối lê ra quán, con mới sực nhớ ra mình cần gì. Cơm hàng cháo chợ có ngon đến đâu, vẫn thấy thiêu thiếu. Bởi không có gì hồ hởi ở chỗ ngồi ăn. Không có ai để chia sẻ hay than vãn. Không có ai để những bữa ăn ngắn ngủi, vừa ăn vừa nghe chuyện nọ xọ chuyện kia, không có ai nhắc ăn thêm cơm, canh còn lênh láng nước cũng không ai nhắc húp thêm 1 chén nữa cho mát...

Ngồi ăn một mình, thấy tất cả mấy món ăn sao món nào cũng giống y chang nhau hết. Không mùi vị gì, không đặc sắc gì. Nên tủi thân muốn chết khi mỗi trưa, thấy bạn đem cơm nhà, dù cơm canh tới trưa bày ra đã nguội, nhưng đó là cơm: ba mình nấu, mẹ mình nấu... chỉ nghe vậy, mà mình mường tượng ra, không khí ở nhà của bạn sao mà rộn ràng và ấm áp.
Vậy nên, giờ thì thấy thèm quá một bữa cơm muộn như xưa, với má. Chỉ để bình yên, hay chỉ để thấy mình đừng tan đi, trong biển đời xuôi ngược.

MINH PHÚC


Về Menu

Những bữa cơm muộn

リンパ腫 症状梨 アルファロメオ ジュリアブレーキ フィニョン 京都御苑 ランニングコース ヒキフネ co2프락셀 디시 úng プーマ 動能錶 青瓷周传雄歌曲主要想表达什么 Гон Хё Чжин 念地藏圣号发愿怎么说 암스테르담 홍등가 디시 高原 窦唯 禅诗精选 ç 卒園動画 欲界 折衝 曵糸性 덥덥미 축열조 夠了 отримати електронний 紫紅色 ヒューマンリンク水戸 ゾラ台地の洞窟 祠 드릴롯드 千部论主 デジタルリユース 因果报应 원스휴먼 모듈 Марія Барбара в кодировке используемой 도박 도파민 순위 УЧЕБНАЯ ПРАКТИКА 植物大站僵尸杂交版 ユニバーサルファイル 受け台清掃 日販 닫집 광명 æ é 링크사랑 燒陶 黑色 住民税非課税世帯 条件 레디백 배한익 기자 용성전기 카탈로그 погода саяногорск