Thưa ba! Lâu lắm rồi con không viết thư về nhà. Lâu lắm rồi con không còn ngồi nghe ba nói chuyện. Và chưa bao giờ con nói rằng con thương ba...

Những lời chưa nói với ba

Hôm nay con vào bệnh viện thăm ba một người bạn, nhớ ngày xưa ba cũng nằm viện ở đây tự dưng con thấy buồn, sợ phải mất mát một điều gì không rõ. Con điện thoại về nhà chỉ để trấn an mình rằng ba vẫn khỏe mạnh.

VVC.jpg

Bố và con - Ảnh minh họa

Sài Gòn vẫn tấp nập rộn ràng. Sài Gòn hợp với những người trẻ nhiều khát vọng như con. Thế nhưng chưa khi nào con thấy lòng yên ả, dù vẫn sống, vẫn làm việc hết mình. Những lần cà phê về ngủ muộn, trong giấc mơ con vẫn thấy ngôi nhà thân quen ấy.

Hình như càng lớn người ta càng nhớ về quá khứ, về ngày xưa. Cũng như con bây giờ, con đang nhớ về ngôi nhà có nhiều cửa sổ, nhớ về ba...

“Lâu lắm rồi ở làng chài nọ, một gia đình có ba đứa con, người cha là giáo viên phải đi dạy ở trường huyện bằng xe đạp cách nhà 10km. Ba đứa con chiều nào cũng chờ ba về dắt chúng đi tắm biển, buổi tối ba dạy chúng chơi đàn. Chúng nó không thích đàn, chỉ thích nghe chuyện cổ tích, thế là ba kể chuyện cổ tích. Nhưng chẳng bao giờ ba kể hết câu chuyện trong đêm đó, đêm hôm sau chúng nó đấm lưng, ba mới kể tiếp.

Rồi ba đứa con không còn bé nữa, tụi nó rời làng chài vào thành phố học. Ngôi nhà nhỏ không còn ai cười nói, không còn ai để người cha kể chuyện cổ tích, dạy đàn.

Người cha mừng vì chúng khôn lớn, nhưng buồn vì chúng ngày càng xa vòng tay, xa ngôi nhà của cha...”.

Ba ơi, con đang kể về nhà mình đó. Hồi đó ba thương con nhất, vậy mà con cũng làm ba buồn nhiều nhất. Con yếu đuối và bướng bỉnh, con khát vọng và liều lĩnh. Và đã có lúc con mệt nhoài, con lại trở về ngôi nhà của ba... Rồi con lại đi, lại vấp ngã, lại trở về... Đã có nhiều người quay lưng lại với con, duy chỉ có ngôi nhà của ba luôn dang tay ôm lấy con trở về. Con biết vậy, nhưng con chưa bao giờ cảm ơn về điều đó...

Công việc của con luôn phải nói lời cảm ơn, lời xin lỗi. Những lời ấy con nói như một kỹ năng, rất khéo léo, rất thành thục. Vậy mà mỗi lần có lỗi với ba, con chưa bao giờ nói câu ấy.

Như hôm nay, khi ở bệnh viện, bỗng dưng con thấy lo, con điện thoại về nhà, con muốn nói gì đó... Vẫn chưa nói được...

Con tự nhủ với lòng mình, một ngày rất gần đây con sẽ nói rằng: “Con cảm ơn ba, con thương ba!”.

Yến Linh (Tuổi Trẻ)


Về Menu

Những lời chưa nói với ba

曹村村 Chữa bệnh dạ dày đúng หล กการน งสมาธ nói về chuyện niêm hoa vi tiếu 築地本願寺 盆踊り La triet ly nhe nhang trong am nhac cua trinh cong 蒋川鸣孔盈 ä ç æžœ 佛教書籍 ส ะนนะ 阿那律 luận về dục nguồn gốc của khổ đâu 경전 종류 Lược sử Đức Thánh tổ Ni Đại Ái Lễ giỗ Tam Tổ Huyền Quang tại an tru bay gio 七五三 大阪 仏壇 おしゃれ 飾り方 佛教教學 Chén cơm đầy của Me Tưởng niệm Tổ khai sơn chùa Phước tang พ ทธโธ ธรรมโม ทาน Giữ sức khỏe khi ôn thi mùa đông yêu thương hiếu TÃÆ binh Sự thật về Bồ Đề Đạt Ma đại sư Cấu câu rá ng Nét chữ của mẹ tôi 供灯的功德 曹洞宗総合研究センター 度母观音 功能 使用方法 อธ ษฐานบารม Thư gửi mẹ từ nước 上座部佛教經典 福生市永代供養 Nhà hàng chay Nguyệt Tâm giảm giá 20 願力的故事 phÃp Ngày Tết nói chuyên ăn chay 墓の片付け 魂の引き上げ 精霊供養 Tuân thủ năm giới bình an cho chính Thế giới nhỏ nhoi Làm gì để giảm biểu hiện của 俱緣果