Thưa ba! Lâu lắm rồi con không viết thư về nhà. Lâu lắm rồi con không còn ngồi nghe ba nói chuyện. Và chưa bao giờ con nói rằng con thương ba...

Những lời chưa nói với ba

Hôm nay con vào bệnh viện thăm ba một người bạn, nhớ ngày xưa ba cũng nằm viện ở đây tự dưng con thấy buồn, sợ phải mất mát một điều gì không rõ. Con điện thoại về nhà chỉ để trấn an mình rằng ba vẫn khỏe mạnh.

VVC.jpg

Bố và con - Ảnh minh họa

Sài Gòn vẫn tấp nập rộn ràng. Sài Gòn hợp với những người trẻ nhiều khát vọng như con. Thế nhưng chưa khi nào con thấy lòng yên ả, dù vẫn sống, vẫn làm việc hết mình. Những lần cà phê về ngủ muộn, trong giấc mơ con vẫn thấy ngôi nhà thân quen ấy.

Hình như càng lớn người ta càng nhớ về quá khứ, về ngày xưa. Cũng như con bây giờ, con đang nhớ về ngôi nhà có nhiều cửa sổ, nhớ về ba...

“Lâu lắm rồi ở làng chài nọ, một gia đình có ba đứa con, người cha là giáo viên phải đi dạy ở trường huyện bằng xe đạp cách nhà 10km. Ba đứa con chiều nào cũng chờ ba về dắt chúng đi tắm biển, buổi tối ba dạy chúng chơi đàn. Chúng nó không thích đàn, chỉ thích nghe chuyện cổ tích, thế là ba kể chuyện cổ tích. Nhưng chẳng bao giờ ba kể hết câu chuyện trong đêm đó, đêm hôm sau chúng nó đấm lưng, ba mới kể tiếp.

Rồi ba đứa con không còn bé nữa, tụi nó rời làng chài vào thành phố học. Ngôi nhà nhỏ không còn ai cười nói, không còn ai để người cha kể chuyện cổ tích, dạy đàn.

Người cha mừng vì chúng khôn lớn, nhưng buồn vì chúng ngày càng xa vòng tay, xa ngôi nhà của cha...”.

Ba ơi, con đang kể về nhà mình đó. Hồi đó ba thương con nhất, vậy mà con cũng làm ba buồn nhiều nhất. Con yếu đuối và bướng bỉnh, con khát vọng và liều lĩnh. Và đã có lúc con mệt nhoài, con lại trở về ngôi nhà của ba... Rồi con lại đi, lại vấp ngã, lại trở về... Đã có nhiều người quay lưng lại với con, duy chỉ có ngôi nhà của ba luôn dang tay ôm lấy con trở về. Con biết vậy, nhưng con chưa bao giờ cảm ơn về điều đó...

Công việc của con luôn phải nói lời cảm ơn, lời xin lỗi. Những lời ấy con nói như một kỹ năng, rất khéo léo, rất thành thục. Vậy mà mỗi lần có lỗi với ba, con chưa bao giờ nói câu ấy.

Như hôm nay, khi ở bệnh viện, bỗng dưng con thấy lo, con điện thoại về nhà, con muốn nói gì đó... Vẫn chưa nói được...

Con tự nhủ với lòng mình, một ngày rất gần đây con sẽ nói rằng: “Con cảm ơn ba, con thương ba!”.

Yến Linh (Tuổi Trẻ)


Về Menu

Những lời chưa nói với ba

HT 秋田航路 식판운반 쟈켓 内倉憲一 ютуб 社内向け事業計画書 テンプレート ตระกร าไ 臘葉標本 平屋 ハウスメーカー 海蔵 밀핀 การแต งกายค ณพระหน nhật ký 名護市 フェンス 業者 振袖 ключиотисчезнувшего مبروكككككك اسمعني في اشياء ณ ชา 朱士行 спид 年度 무출갤 유경스텐 ï¾å หน งส 松久園 акнига 但慶准 카배 퇴화 東川寺 ly 總持寺 清水咲斗子 児玉晃 声楽 委 成り立ち 一向に 意味 뉴스1 의 팩트체크 新北市燈會 디시엘린 のん 事務所 艦これ 陣形 百日咳 症状 競歩 走ったら お風呂 動画 棒球首創者 兆豐金配息 薛景求 豆瓣 耐久性 塗料 コノ塾 教材