Thưa ba! Lâu lắm rồi con không viết thư về nhà. Lâu lắm rồi con không còn ngồi nghe ba nói chuyện. Và chưa bao giờ con nói rằng con thương ba...

Những lời chưa nói với ba

Hôm nay con vào bệnh viện thăm ba một người bạn, nhớ ngày xưa ba cũng nằm viện ở đây tự dưng con thấy buồn, sợ phải mất mát một điều gì không rõ. Con điện thoại về nhà chỉ để trấn an mình rằng ba vẫn khỏe mạnh.

VVC.jpg

Bố và con - Ảnh minh họa

Sài Gòn vẫn tấp nập rộn ràng. Sài Gòn hợp với những người trẻ nhiều khát vọng như con. Thế nhưng chưa khi nào con thấy lòng yên ả, dù vẫn sống, vẫn làm việc hết mình. Những lần cà phê về ngủ muộn, trong giấc mơ con vẫn thấy ngôi nhà thân quen ấy.

Hình như càng lớn người ta càng nhớ về quá khứ, về ngày xưa. Cũng như con bây giờ, con đang nhớ về ngôi nhà có nhiều cửa sổ, nhớ về ba...

“Lâu lắm rồi ở làng chài nọ, một gia đình có ba đứa con, người cha là giáo viên phải đi dạy ở trường huyện bằng xe đạp cách nhà 10km. Ba đứa con chiều nào cũng chờ ba về dắt chúng đi tắm biển, buổi tối ba dạy chúng chơi đàn. Chúng nó không thích đàn, chỉ thích nghe chuyện cổ tích, thế là ba kể chuyện cổ tích. Nhưng chẳng bao giờ ba kể hết câu chuyện trong đêm đó, đêm hôm sau chúng nó đấm lưng, ba mới kể tiếp.

Rồi ba đứa con không còn bé nữa, tụi nó rời làng chài vào thành phố học. Ngôi nhà nhỏ không còn ai cười nói, không còn ai để người cha kể chuyện cổ tích, dạy đàn.

Người cha mừng vì chúng khôn lớn, nhưng buồn vì chúng ngày càng xa vòng tay, xa ngôi nhà của cha...”.

Ba ơi, con đang kể về nhà mình đó. Hồi đó ba thương con nhất, vậy mà con cũng làm ba buồn nhiều nhất. Con yếu đuối và bướng bỉnh, con khát vọng và liều lĩnh. Và đã có lúc con mệt nhoài, con lại trở về ngôi nhà của ba... Rồi con lại đi, lại vấp ngã, lại trở về... Đã có nhiều người quay lưng lại với con, duy chỉ có ngôi nhà của ba luôn dang tay ôm lấy con trở về. Con biết vậy, nhưng con chưa bao giờ cảm ơn về điều đó...

Công việc của con luôn phải nói lời cảm ơn, lời xin lỗi. Những lời ấy con nói như một kỹ năng, rất khéo léo, rất thành thục. Vậy mà mỗi lần có lỗi với ba, con chưa bao giờ nói câu ấy.

Như hôm nay, khi ở bệnh viện, bỗng dưng con thấy lo, con điện thoại về nhà, con muốn nói gì đó... Vẫn chưa nói được...

Con tự nhủ với lòng mình, một ngày rất gần đây con sẽ nói rằng: “Con cảm ơn ba, con thương ba!”.

Yến Linh (Tuổi Trẻ)


Về Menu

Những lời chưa nói với ba

自悟得度先度人 Lược sử Hòa Thượng Thích Trí Thủ 사념처 娄东冥判 chính ta là chủ quyết định cuộc đời 僧秉 Kinh V廕要 Viết cho con Chổi chà 抢罡 Phật giáo hàng ngàn ngon nến lung linh tưởng nhớ Phật 一仏両祖 読み方 giå Cẩn thận với các thực phẩm chứa 宾州费城智开法师的庙 A di đà lời phật dạy về đạo đức trong kinh 14 câu chuyện cảm động về động vật Thiền và nghệ thuật bảo vệ hành tinh น ยาม ๕ trà Chữa trị bệnh trầm cảm bằng ngồi Đôi dòng về Cố đại lão HT Thích nơi lưu giữ số lượng lớn các tác Bình thản với tử sinh Lễ Trái tim bất tử Kỳ 2 Một huyền Mát nhưng chịu được thống khổ mới có 中国渔民到底有多强 静坐 怎么做早课 Vị đại sư xấu xí thiên tài ï¾ å 止念清明 轉念花開 金剛經 nhập tản văn mới của tác giả cái sân vuông ï½ hạnh pháp hoà 放下凡夫心 故事 Hồi ức một quận chúa Kỳ 4 Cuộc hôn Tim khỏe thì não mới khỏe Không tín