Thưa ba! Lâu lắm rồi con không viết thư về nhà. Lâu lắm rồi con không còn ngồi nghe ba nói chuyện. Và chưa bao giờ con nói rằng con thương ba...

Những lời chưa nói với ba

Hôm nay con vào bệnh viện thăm ba một người bạn, nhớ ngày xưa ba cũng nằm viện ở đây tự dưng con thấy buồn, sợ phải mất mát một điều gì không rõ. Con điện thoại về nhà chỉ để trấn an mình rằng ba vẫn khỏe mạnh.

VVC.jpg

Bố và con - Ảnh minh họa

Sài Gòn vẫn tấp nập rộn ràng. Sài Gòn hợp với những người trẻ nhiều khát vọng như con. Thế nhưng chưa khi nào con thấy lòng yên ả, dù vẫn sống, vẫn làm việc hết mình. Những lần cà phê về ngủ muộn, trong giấc mơ con vẫn thấy ngôi nhà thân quen ấy.

Hình như càng lớn người ta càng nhớ về quá khứ, về ngày xưa. Cũng như con bây giờ, con đang nhớ về ngôi nhà có nhiều cửa sổ, nhớ về ba...

“Lâu lắm rồi ở làng chài nọ, một gia đình có ba đứa con, người cha là giáo viên phải đi dạy ở trường huyện bằng xe đạp cách nhà 10km. Ba đứa con chiều nào cũng chờ ba về dắt chúng đi tắm biển, buổi tối ba dạy chúng chơi đàn. Chúng nó không thích đàn, chỉ thích nghe chuyện cổ tích, thế là ba kể chuyện cổ tích. Nhưng chẳng bao giờ ba kể hết câu chuyện trong đêm đó, đêm hôm sau chúng nó đấm lưng, ba mới kể tiếp.

Rồi ba đứa con không còn bé nữa, tụi nó rời làng chài vào thành phố học. Ngôi nhà nhỏ không còn ai cười nói, không còn ai để người cha kể chuyện cổ tích, dạy đàn.

Người cha mừng vì chúng khôn lớn, nhưng buồn vì chúng ngày càng xa vòng tay, xa ngôi nhà của cha...”.

Ba ơi, con đang kể về nhà mình đó. Hồi đó ba thương con nhất, vậy mà con cũng làm ba buồn nhiều nhất. Con yếu đuối và bướng bỉnh, con khát vọng và liều lĩnh. Và đã có lúc con mệt nhoài, con lại trở về ngôi nhà của ba... Rồi con lại đi, lại vấp ngã, lại trở về... Đã có nhiều người quay lưng lại với con, duy chỉ có ngôi nhà của ba luôn dang tay ôm lấy con trở về. Con biết vậy, nhưng con chưa bao giờ cảm ơn về điều đó...

Công việc của con luôn phải nói lời cảm ơn, lời xin lỗi. Những lời ấy con nói như một kỹ năng, rất khéo léo, rất thành thục. Vậy mà mỗi lần có lỗi với ba, con chưa bao giờ nói câu ấy.

Như hôm nay, khi ở bệnh viện, bỗng dưng con thấy lo, con điện thoại về nhà, con muốn nói gì đó... Vẫn chưa nói được...

Con tự nhủ với lòng mình, một ngày rất gần đây con sẽ nói rằng: “Con cảm ơn ba, con thương ba!”.

Yến Linh (Tuổi Trẻ)


Về Menu

Những lời chưa nói với ba

Vũ Ðiệu Của Những Chiếc Bóng Chữa cảm nắng mùa hè tâm tánh thi hóa qua điệp khúc 20 chữ Những món nên ăn khi bận rộn Trở về với thiên nhiên y học của Tản văn Ánh trăng rằm tuổi thơ Năm gày Dùng thuốc giảm đau giảm luôn sự Vận động thể chất tốt cho tim hướng nội và hướng ngoại Gió có dặt dìu lời thủ thỉ 1 Trẻ béo phì dễ bị bạn bè bỏ Ni trưởng Thích nữ Viên Minh đại thọ Chính thức khai trương Việt chay tại Từ Quận chúa Hồ Thị Hạnh đến Sư 白骨观 危险性 co nen tu tap trong hoan canh o tro chon dong mac Nhiều từ lực người chết có hưởng được vật phẩm Háºnh tr០cúng rằm tháng 7 thế nào cho đúng với Làm việc theo ca ảnh hưởng xấu đến d ÏÇ Béo vì ăn hoa quả quá nhiều y nghia cua hanh cung ram thang 7 the nao cho dung voi tu tuong cua Một chế độ ăn chay đúng đắn Nghệ thuật ướp chè sen Tây Hồ noi bat an cua nguoi me Cánh đồng mùa nhớ nu luận đại thừa bách pháp giải thoát là kết quả của quá trình tu Cần Thơ Hòa thượng Thích Huệ Thành Lâm Đồng Lễ tưởng niệm Phật hoàng hanh phuc chinh la day Ni trưởng Thích nữ Viên Minh viên linh cảm ứng quán thế âm vì sao ở hiền nhưng chẳng gặp lành lời thật thì không hay Nụ cười của người đàn ông khuyết tự do khỏi những suy tư hoa thuong thich phap trang 1898 Há u Tiếng chim và cái biết thường hằng nơi mỗi con thoÃ