Thưa ba! Lâu lắm rồi con không viết thư về nhà. Lâu lắm rồi con không còn ngồi nghe ba nói chuyện. Và chưa bao giờ con nói rằng con thương ba...

Những lời chưa nói với ba

Hôm nay con vào bệnh viện thăm ba một người bạn, nhớ ngày xưa ba cũng nằm viện ở đây tự dưng con thấy buồn, sợ phải mất mát một điều gì không rõ. Con điện thoại về nhà chỉ để trấn an mình rằng ba vẫn khỏe mạnh.

VVC.jpg

Bố và con - Ảnh minh họa

Sài Gòn vẫn tấp nập rộn ràng. Sài Gòn hợp với những người trẻ nhiều khát vọng như con. Thế nhưng chưa khi nào con thấy lòng yên ả, dù vẫn sống, vẫn làm việc hết mình. Những lần cà phê về ngủ muộn, trong giấc mơ con vẫn thấy ngôi nhà thân quen ấy.

Hình như càng lớn người ta càng nhớ về quá khứ, về ngày xưa. Cũng như con bây giờ, con đang nhớ về ngôi nhà có nhiều cửa sổ, nhớ về ba...

“Lâu lắm rồi ở làng chài nọ, một gia đình có ba đứa con, người cha là giáo viên phải đi dạy ở trường huyện bằng xe đạp cách nhà 10km. Ba đứa con chiều nào cũng chờ ba về dắt chúng đi tắm biển, buổi tối ba dạy chúng chơi đàn. Chúng nó không thích đàn, chỉ thích nghe chuyện cổ tích, thế là ba kể chuyện cổ tích. Nhưng chẳng bao giờ ba kể hết câu chuyện trong đêm đó, đêm hôm sau chúng nó đấm lưng, ba mới kể tiếp.

Rồi ba đứa con không còn bé nữa, tụi nó rời làng chài vào thành phố học. Ngôi nhà nhỏ không còn ai cười nói, không còn ai để người cha kể chuyện cổ tích, dạy đàn.

Người cha mừng vì chúng khôn lớn, nhưng buồn vì chúng ngày càng xa vòng tay, xa ngôi nhà của cha...”.

Ba ơi, con đang kể về nhà mình đó. Hồi đó ba thương con nhất, vậy mà con cũng làm ba buồn nhiều nhất. Con yếu đuối và bướng bỉnh, con khát vọng và liều lĩnh. Và đã có lúc con mệt nhoài, con lại trở về ngôi nhà của ba... Rồi con lại đi, lại vấp ngã, lại trở về... Đã có nhiều người quay lưng lại với con, duy chỉ có ngôi nhà của ba luôn dang tay ôm lấy con trở về. Con biết vậy, nhưng con chưa bao giờ cảm ơn về điều đó...

Công việc của con luôn phải nói lời cảm ơn, lời xin lỗi. Những lời ấy con nói như một kỹ năng, rất khéo léo, rất thành thục. Vậy mà mỗi lần có lỗi với ba, con chưa bao giờ nói câu ấy.

Như hôm nay, khi ở bệnh viện, bỗng dưng con thấy lo, con điện thoại về nhà, con muốn nói gì đó... Vẫn chưa nói được...

Con tự nhủ với lòng mình, một ngày rất gần đây con sẽ nói rằng: “Con cảm ơn ba, con thương ba!”.

Yến Linh (Tuổi Trẻ)


Về Menu

Những lời chưa nói với ba

hay la bac dai truong phu ý Nhà có rác Phỏng 全龍寺 結制 Đạo 乾九 chùa đông ngọ Đổi Cung đạo pháp của đức phật có phải là Giữ tâm thanh thản 五重玄義 chết là luật tự nhiên ï½ học phật Đậu lăng Thực phẩm cần thiết cho Chuyện xưa mai trắng Hà thành 一仏両祖 読み方 hạnh phúc thay đức phật ra đời Bình yên một sớm xuân 寺院数 愛媛県 nhan via bo tat quan the am 19 suy nghiem loi phat mong muon chinh dang Ð Ð³Ñ 空中生妙有 Nguyên nhân nhiều người trẻ bị Nỗi niềm về mẹ giïa ảo ảnh của tâm 20 điều cần tu dưỡng trong đời người Buổi gặp gỡ đầu tiên lá ƒ một bà kanadeva muoi cơm Mứt Tết đong đầy yêu thương thiền tăng Lặng lẽ bốn mùa không nên đánh nhau khi đang tức giận 正智舍方便 tin Công dụng tuyệt vời của mật ong 单三衣 濊佉阿悉底迦 phuoc tu tam gay 印手印