Giác Ngộ - Mưa rắc như bụi khắp cố đô trong buổi chiều tôi đến không làm những sợi nắng cuối ngày yếu nhanh đi. Hoàng hôn bịn rịn với màu nước sông Hương, với đại nội nghiêm trang nhưng vẫn u hoài triền miên theo năm tháng.

Những mảnh chiều rơi trước Phú Văn Lâu

Giác Ngộ - Mưa rắc như bụi khắp cố đô trong buổi chiều tôi đến không làm những sợi nắng cuối ngày yếu nhanh đi. Hoàng hôn bịn rịn với màu nước sông Hương, với đại nội nghiêm trang nhưng vẫn u hoài triền miên theo năm tháng.

Huế vẫn mang trong mình một nét đẹp dịu dàng, bí ẩn và chậm rãi. Chừng ấy thôi đã đủ để làm say lòng người lữ khách lang bạt kỳ hồ như tôi. Và rồi, tầm mắt tôi dừng lại, chạm vào những mảnh sinh hoạt của ngày còn vương lại ngay trước Phu Văn Lâu, bên bờ Bắc dòng Hương chở bóng chiều tà.

cảnh sông Hương trước Phu Văn Lâu.JPG

Sông Hương trước Phú Văn Lâu - Ảnh: Thành Giang

Trước Phú Văn Lâu, những đứa trẻ nhỏ vẫn hồn nhiên nô đùa bên bờ sông Hương. Chiều đi qua trên những đôi mắt ngây thơ, những bàn tay dính đầy đất cát. Có thể lũ trẻ cũng là khách du lịch. Cũng có thể là người địa phương. Nhưng tôi mong chúng là con của những gia đình đi du lịch dẫn theo hơn. 

Nhìn chúng chạy nhảy đuổi nhau dưới chiều, chợt lòng tôi cảm thấy vui đến lạ. Như gặp lại chính mình và cũng chạm vào những ước mong của mình thời thơ bé. Cũng háo hức chờ mong một ngày ra Huế, nhìn thấy sông Hương, dạo chơi trong Thành Nội. Ước mong ấy cho đến khi đủ lông đủ cánh, đủ sức một mình phiêu bồng qua các vùng đất mới tôi mới thực hiện được. Mừng cho các em, các cháu và cũng mừng cho chính mình.

Chiều trước Phú Văn Lâu dường như yên bình quá, lãng mạn quá. Ngoài kia có sông Hương êm đềm. Trong có kinh thành Huế rêu phong ru hồn chiều muộn. Cảnh dường như gieo vào lòng người những xúc cảm mạnh mẽ, trào dâng. Nhẹ nhàng, im lặng, họ đã tạo nên chiều nơi đây một mảnh hồn khá đẹp. Lòng chợt cũng lâng lâng trong màu chiều nhạt nhòa giữa nắng tàn và mưa lất phất bay.

Bên bờ sông Hương, trước Phú Văn Lâu, chiều cũng gọi những cụ ông cụ bà ra tập dưỡng sinh, chạy bộ hay ngồi trò chuyện cùng nhau. Họ là một phần của Huế truyền thống nếu xét về văn hóa và cảm quan địa phương. Bởi thế, lang thang dưới chiều, tôi cố gắng lại gần, xem các hoạt động của các cụ. Và làm tôi ấn tượng nhất là những bàn cờ tướng bày ngay dưới thảm cỏ bờ sông. Một số cụ ông tham gia đánh cờ, một số khác cùng các cụ bà ở ngoài cổ vũ, xem và quạt nhè nhẹ. 

Các cụ say sưa với những ván cờ và cũng vui cười rất thoải mái dưới chiều. Đi qua gần trọn kiếp người với cố đô Huế này, có cụ giờ đi lẫm chẫm, có cụ phải chống gậy, có cụ may mắn còn mạnh khỏe hơn. Các cụ còn với chiều trước Phú Văn Lâu là niềm tin về Huế trong lòng du khách vẫn còn đầy. Bởi nét Huế đẹp không chỉ biểu hiện trong cung điện đền đài mà còn ở những người gắn bó máu thịt với mảnh đất thiêng liêng này.

cụ bà nhặt rác trước Phu Văn Lâu.JPG

Cụ bà nhặt rác trước Phú Văn Lâu - Ảnh: Thành Giang

Không may mắn như các cụ đang tập thể dục hoặc đánh cờ tướng, một cụ bà vẫn miệt mài đi nhặt phế liệu dưới chiều. Cụ nhặt nhạnh tất cả những chai lọ và những thứ có thể bán có tiền được mà người ta bỏ đi, trong thùng rác cũng như dọc theo bờ sông. Đã như bóng chiều kia sắp khuất về phía tối, vậy mà cụ bà ấy vẫn còn lao đao với con đường mưu sinh vất vả của mình. Không biết trọn một ngày cụ có nhặt nhạnh cho đủ sống không. Lòng chợt chạnh buồn. 

Ở đâu trên đất nước mình cũng còn những mảnh đời như cụ bà ấy. Giữa chiều nắng nhạt mưa bay, đáng lẽ cụ phải được ở nhà để con cháu phụng dưỡng hoặc vui chơi giải trí bằng các hoạt động của tuổi già phù hợp. Đằng này, cụ phải lê từng bước dọc theo bờ sông Hương, trước Phú Văn Lâu để mong có cái ăn, cái mặc.

Chiều trước Phú Văn Lâu, chỉ có dòng sông Hương là vẫn bình nhiên chảy xuôi về biển. Bao đời vẫn vậy, vẫn đẹp một cách dịu dàng mà xao xuyến lòng người. Thuyền du lịch lại qua dưới chiều như điểm tô thêm một chút duyên cho dòng sông thơ mộng này. 

thuyền du lịch cập bờ trước Phu Văn Lâu.JPG

Một chiếc thuyền du lịch vừa cập bến trước Phú Văn Lâu - Ảnh: N.T.G

Và kìa, trên một chiếc thuyền du lịch vừa cập bến không lâu, những du khách vẫn còn bịn rịn chưa muốn lên bờ, lưu luyến ngắm nhìn dòng nước êm trôi. Trong số họ, hiếm hoi thay có một thiếu nữ đang làm duyên làm dáng cho người bạn cô chụp ảnh. Thoáng áo dài trắng trong chiều làm lòng tôi chợt cảm giác nôn nao hơn, đầy xúc cảm hơn. Bởi nghe Huế đẹp một phần bởi những thiếu nữ áo dài duyên dáng nhưng về đây tìm hoài đâu thấy. Bất giác lại gặp người thiếu nữ mặc áo dài dù chắc chắn cô không phải là con gái Huế, cũng an ủi được lòng một chút.

Chia tay Phú Văn Lâu khi đêm đã bắt đầu chạm vào đáy mắt bằng ánh đèn đường, bằng những con thuyền đầy nhấp nháy chạy ngoài sông, bằng tiếng của những bài ca Huế trên các du thuyền vọng vào. Một chút tiếc nuối, một sợi buồn giăng giăng nhưng niềm vui cũng dần lan tỏa trong tôi khi trở về. 

Nguyễn Thành Giang


Về Menu

Những mảnh chiều rơi trước Phú Văn Lâu

ทาน Cây rau tía tô trị cảm cúm nghiên cứu về ni giới một đề tài зеркало кракен даркнет Thõng บวช 饿鬼 描写 因无所住而生其心 借香问讯 是 mÙng 心靈 環保 佛教書籍 ô nhiễm môi trường đến từ ô モダン仏壇 lời phật dạy biển ái vô cùng làm sao 法事案内 テンプレート 飞来寺 пѕѓ 緣境發心 觀想書 cça 瑞州三峰院的平和尚 唐代 臨濟 triết con nguoi van hoa Đầu năm đọc sách Bông cải xanh giúp phòng ngừa ung thư 夜渡凡尘 削发更衣 những điều cần biết về chất béo Bơi lội tốt cho sức khỏe và 精霊供養 บทสวด Cao huyết áp ít nhiều người chưa 天风姤卦九二变 Hạt chắc Bún riêu chay cho cả nhà Tảo Spirulina có ích cho người ăn chay hieu cï¾ Hoa sen trong văn hóa ẩm thực Việt Nam 饒益眾生 Viên ngọc luôn tỏa sáng của Phật giáo 福生市永代供養 hai huong di xử 雷坤卦 阿那律 Trì món chay ngày mùng 1 bún lứt xào nghệ 陀羅尼被 大型印花 thở và cười 一息十念