Con thương Bụt lắm, nhưng con không khóc trước mặt Ngài. Vả lại, con cũng không bao giờ khóc trước mặt ai hết. Con khóc một mình, khóc rưng rức, khóc thầm lặng, khóc cho vơi nỗi sầu. Căn phòng con nhỏ quá, bốn bức tường vây kín lấy con, khép chặt lấy con. Không ai biết con khóc.

Ông Bụt khóc

Nhưng rồi Bụt hiện lên, Bụt hỏi: “Vì sao con khóc?”. Con trả lời, y như Tấm ngày xưa trả lời Bụt vậy: “Tại vì con khổ quá, Bụt ơi!”. Bụt biết con khổ vì chuyện gì rồi… Con là kẻ tạo nghiệp và là chủ nhân của nghiệp. Con không đòi Bụt làm cho con bớt khổ. Mà Bụt cũng không làm cho con bớt khổ đi được. Có một điều mà chắc chắn Bụt không làm được, đó là gánh chịu dùm nỗi khổ của kẻ khác. Bụt chỉ giúp cho người ta phương pháp chuyển hóa được nỗi khổ, thế thôi. Nhưng chắc chắn Bụt cũng không thể giúp được những người không có duyên với Bụt. Con vui vì con đã gieo duyên với Bụt, có thể là từ một kiếp nào xa xưa lắm…, con nghĩ thế.

Tear.jpg

Ảnh minh họa - Ảnh: Almaha

Nhưng niềm vui làm sao có thể khiến cho con ngừng rơi nước mắt? “Vì sao con khóc?”. Bụt đã đến bên con - trong căn phòng bé tí với bốn bức tường khép chặt này và hỏi con như thế. “Con đau khổ quá, Bụt ơi. Con khổ nên con khóc”. Con nhận ra rằng, hơn bao giờ hết, đúng lúc này con cần sự có mặt của Bụt biết bao. Bụt ơi, từ lâu lắm rồi con không nhận thấy sự có mặt của tình thương và sự thấu thấu hiểu. 

Và con ôm mặt khóc òa: “Bụt ơi, sao mà con bơ vơ quá, con khao khát quá!”. Bụt ôm con vào lòng, khẽ vuốt tóc con, nựng nhè nhẹ vào lưng con - như xưa kia mẹ vẫn dỗ dành con như thế. Bụt hỏi: “Bụt có thể giúp được gì cho con?”. Con nhìn sâu vào mắt Bụt. Ôi chao, bỗng dưng con thấy mắt Bụt sao mà đẹp, mà dịu hiền quá thể. Năm Tu di uyển chuyển bạch hào / Bốn biển lớn trong ngần mắt biếc / Trong hào quang hóa vô số Bụt / Vô số Bồ tát hiện ở trong… Chao ôi là mắt Bụt, con chưa bao giờ thấy mắt ai vừa đẹp mà lại vừa dịu hiền đến thế! Con bỗng buột miệng khẩn cầu: “Bụt ơi, Bụt ơi! Hay là… hay là… Bụt hãy cùng khóc với con!”.

Đỗ Thiền Đăng


Về Menu

Ông Bụt khóc

Giç 乾九 Thiền giữa đường 四重恩是哪四重 长寿和尚 chén Bánh da lợn 士用果 nét văn hóa đặc trưng mùa sen nở お寺小学生合宿 群馬 瑞州三峰院的平和尚 唐代 臨濟 ß 阿罗汉需要依靠别人的记别 普提本無 山風蠱 高島 空寂 khi 自悟得度先度人 khoi nghiep tu trai tim tu bi huong vi gia dinh 機十心 å ç æžœ ï¾ ï½ กรรม รากศ พท Ông mở rộng chu vi của từ ái Sóc 八吉祥 錫杖 Ð Ð³Ñ học 住相 tu aryasimha ペット供養 น ทานชาดก ç¾ ï¾ å 宾州费城智开法师的庙 tín khu Cải thiện công việc bằng chánh niệm Thiền 惨重 空中生妙有 三乘總要悟無為 淨空法師 李木源 著書 お仏壇 お手入れ Tại sao nên kết hợp Đông Y trong bệnh nhật 刘德华的信仰 若我說天地