GN - Tôi chôn nó cạnh mộ ông và khắc trong lòng mình dòng chữ cho nó “Người cận vệ trung thành...".

Phèn ơi!

GN - Đã bao giờ bạn thấy chó khóc chưa? Có đấy!

Nội tôi có nuôi một con chó, đặt tên là Phèn. Nó hiền và tính trầm như một người đứng tuổi. Bởi thế mà nó hay theo ông hoặc cứ nằm một xó nào đó ở góc nhà lim dim mắt quan sát. Nó tinh lắm! Ông không bao giờ quên cho nó ăn, cũng ngày hai buổi, và lúc nào cũng vậy, nó quanh quẩn ngay gầm bàn lúc ông tôi ăn, nó đợi lộc. Đuôi nó ngoe nguẩy trông sướng mắt.

phen oi.jpg

"Người cận vệ trung thành của ông nội" - Ảnh chỉ mang tính minh họa

Mỗi sớm mai, nội dậy từ sớm nhóm lửa, súc lại ấm trà, uống một ly cà-phê nóng do chính tay ông pha. Con Phèn cứ quấn lấy chân ông mà đi quanh nhà hoặc ra vườn, nhưng chẳng phải nó đòi ăn mà dường như nó cũng bắt đầu bài tập thể dục buổi sáng đều nhịp cùng với ông. Nó ưỡn người về trước hai chân sau duỗi thẳng, bụng gần như bẹp gí vào nền đất, cái mõm mở toác ngáp dài, sau đó rung mình một cái rõ kêu. Có khi Phèn lại nằm lăn ra lộn qua lộn lại và nằm ngửa ngoắc cái đuôi.

Một chiều mùa hạ, trời nhàn nhạt nắng, nội tôi đã giã từ cõi đời phiền não trược này. Ông thanh thản ra đi như đóng xong một vai tuồng sân khấu cuộc đời. Rồi lại chuẩn bị cho một vai diễn khác ở một cõi xa xăm nào đó. Những người thân còn lại thì vẫn tiếp tục với cuộc sống thường nhật đầy hỷ nộ ái ố đeo mang thân phận.

Nước mắt rơi. Tiếng chuông, mõ, nhạc lễ tang nghe da diết thê thiết lòng chúng tôi. Từ lúc nội ngừng thở cũng là lúc con Phèn nhịn ăn, đôi mắt nó chuyển sang màu đỏ đục như cục máu bầm và khóe mắt thì ghèn đã đóng khoen. Phèn nằm mọp bên linh cữu nội, nước dãi trong miệng nó chực trào ra. Chao ôi! Nó khóc! Khóc và tru lên thật hoang dại. Bàn trên người vẫn ăn. Dòng người vẫn tiếp tục thắp nén nhang tiễn nhà giáo lão thành - ông nội tôi - chân thành, tôn kính. Chiều rồi. Đêm trôi. Tôi cho con Phèn ăn, nó vẫn nằm im thinh, không thiết rời chỗ ông tôi thiếp giấc ngàn thu.

Khuya đó, tôi vuốt ve nó hay là chính tôi đang lần tìm về chút ấm áp từ phía nó. Tôi thường sống xa nhà, ít khi về thăm nội. Còn Phèn thì lúc nào cũng sát ông. Dường như nó nhìn tôi với cái nhìn xa lạ, trong cổ họng nó phát tiếng khùng khục, phải chăng nó đang trách cứ tôi hay nó xót giùm tôi không kịp về gặp ông lần cuối. Nó đi vòng đều bên chiếc quan tài rất nhiều lượt, cả khi sắp đưa linh cữu hạ huyệt thì nó cũng có mặt và đi vòng đều bên vuông mộ mới hàng nhiều vòng.

Xong đâu đấy, theo thói quen, mọi người trong nhà kêu con Phèn tới ăn những thức ăn còn dư và những thứ dành riêng cho “cậu ta” thì không thấy Phèn đâu hết. Chợt, tôi ra mộ ông thì… ôi! Con Phèn đã nằm lạnh cứng phủ phục trước di ảnh nội tôi bên mộ. Giọt nước mắt thêm nóng mặn chảy xuống khóe môi, dù rằng tôi đã kiềm nén lại. Tôi chôn nó cạnh mộ ông và khắc trong lòng mình dòng chữ cho nó “Người cận vệ trung thành của ông nội”. Mà không, phải là “Người bạn chí tình của ông tôi, Phèn ơi!”.

Hàn Thanh Nhân


Về Menu

Phèn ơi!

般若蜜 æ 横浜 公園墓地 Tổng Hòa trÃ Æ 閩南語俗語 無事不動三寶 宗教与迷信是什么关系 น ท пѕѓ ภะ Lý giải bí mật chữa bệnh hóa hổ 曹洞宗青年联盟 五十三參鈔諦 経典 出家人戒律 å ç 单三衣 Phật giáo 菩提 ร บอ ปก 淨界法師書籍 临海市餐饮文化研究会 浙江奉化布袋和尚 閼伽坏的口感 南懷瑾 tức ç ห พะ 彿日 不說 中国渔民到底有多强 hoc 無分別智 お仏壇 飾り方 おしゃれ Nghĩ về Phật giáo Nhật Bản 雀鸽鸳鸯报是什么报 สรนาาใสย สงขฝลล su can thiet cua nghi le phat giao viet nam noi Đậu nành làm ung thư vú phát triển nhanh 持咒 出冷汗 hay biet dung lai truoc khi qua bao den thần chú đại bi viên ngọc của người mẹ 佛教名词 bao gio chung ta ngung kiem tien va biet cach æ æ Š Rối Giảm triệu chứng ợ nóng bằng cách ï¾ï¼ giムLược Hoa