Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa. Cái rét đầu đông, khăn em hiu hiu gió lạnh... Phố vắng nghiêng nghiêng cành cây khô, quán cóc liêu xiêu một câu thơ...".

	Quán mùa đông

1.000 năm Thăng Long - Hà Nội

Quán mùa đông

Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa. Cái rét đầu đông, khăn em hiu hiu gió lạnh... Phố vắng nghiêng nghiêng cành cây khô, quán cóc liêu xiêu một câu thơ...".

Từ ngày biết tôi thích bài hát ấy, lần nào trông thấy tôi ra là bà cụ bán hàng nước ở đầu ngõ của khu tập thể Mỏ (trên đường Hoàng Quốc Việt) lại bảo cô cháu gái xinh xắn có mái tóc dài tết thành hai bím dễ thương, cho cái băng ghi lại từ chương trình ca nhạc theo yêu cầu của đài Hà Nội vào chiếc cassette kiểu cũ và bật lên. Âm thanh hơi rè nhưng vẫn có thể nhận ra được giọng của cô ca sĩ răng khểnh gốc Hà thành đằm thắm, mượt mà với giai điệu chầm chậm, diết da của tình yêu và nỗi nhớ...

YTH.jpg

Nhớ bát nước chè xanh - Ảnh: Trưong Công Ánh

Bà cụ bán hàng nước xấp xỉ tuổi bảy mươi, mái tóc ngả hết màu muối tiêu nhưng trông vẫn còn khỏe mạnh và minh mẫn lắm. Là khách quen của bà từ khi về trọ ở khu này nhưng tôi chưa biết tên bà là gì, hay nói đúng hơn là chưa một lần hỏi tên của bà. (Hóa ra những gì quá đỗi bình thường, giản đơn trong đời này như việc hỏi tên một bà bán hàng nước quen thân, người ta thường không hay chú ý, lơ đễnh bỏ qua)...

Quán của bà bình dị với một ấm trà lớn (kiểu ấm tích ngày xưa) được ủ trong một chiếc tráp đan bằng mây; một ít kẹo lạc, ngô cay; dăm ba chai nước ngọt... Chỉ có vậy nhưng đều đặn tối nào bà cũng dọn hàng ra, trừ những ngày mưa. Bà cười, nụ cười thành thật, đầy hiền hậu: "Khách quen người bán, người bán cũng quen khách rồi. Chỉ cần nghỉ một buổi không ra thôi là tối hôm ấy cứ thấy nhơ nhớ, thiêu thiếu cái gì đó trong nếp sống hằng ngày của mình...".

Quả thật, người ta đến với quán cóc liêu xiêu của bà không chỉ để uống một cốc trà nóng trong không gian se lạnh của mùa, trầm ngâm suy tư mà còn được để trò chuyện với bà, nghe bà kể chuyện... Bà kể về đời mình, từ khi về làm dâu thành phố như thế nào, đã thầm lặng gắn bó với phố phường Hà Nội này ra sao... Tôi ngồi lắng nghe và tưởng tượng, hình dung thấy thấp thoáng đâu đó cái bóng nhỏ lầm lũi của một người đàn bà chịu thương chịu khó với những giọt mồ hôi của sự tảo tần... Dường như tất cả đường phố, các con hẻm của đất Hà thành này đều có bàn chân của bà đặt lên...

Rồi hết chuyện mình bà lại kể sang chuỵện người - những chuyện bà mắt thấy tai nghe từ chính cái quán nước nhỏ của mình tối tối... Đó là chuyện cô hàng bán ngô nướng và bánh khoai bên cạnh, nghe tin anh chồng trúng xổ số đã nhảy lên như một đứa trẻ, bỏ cả bắp ngô đang nướng dở trên bếp than mà chạy về. Bà lắc đầu cười: "Trăm lần mới được một lần... Chả bù những lúc nước mắt ngắn nước mắt dài, bị chồng bòn tiền mua vé số". Rồi chuyện đám thanh niên choai choai bắt nạt một cậu bé đánh giày. Bà chép miệng đầy cảm thương: "Khổ, thể nào tối đó thằng bé cũng phải nhịn đói cho xem!"...

Cứ thế, những con người, những cảnh đời xung quanh như những cuộn phim nhỏ được ghi lại trong cái nhìn nhân ái đồng cảm của bà, để rồi người nghe ngồi bên cốc trà nóng lại bâng khuâng chiêm nghiệm về ý nghĩa cuộc sống từ những điều bình dị, giản đơn thường ngày như thế (mà không phải lúc nào chúng ta cũng nhận ra).

Cả bốn mùa xuân - hạ - thu - đông, bà đều có mặt ở quán nhỏ ấy, nhưng tôi thích đến với quán của bà vào mùa đông nhiều hơn. Mà hình như chẳng phải riêng tôi, những người khách quen khác của bà cũng vậy. Liệu có phải vì: "Mùa đông lạnh buồn cho ta đến bên nhau..." - như câu thơ cô bạn thân của tôi đã viết? Chỉ biết rằng mùa đông lạnh, phố phường Hà Nội lạnh, nhưng quán nhỏ của bà thì không. Và tôi thích gọi nó bằng cái tên riêng đặc trưng ấy: quán mùa đông.

Đình Khoa (Tuổi Trẻ)


Về Menu

Quán mùa đông

cuối thu đi thưởng trà ở tâm trà quán 市町村別寺院数順位 仏壇 拝む 言い方 Bún chay ngày rằm phat Phật giáo Thiền tông thực tế đến 飞来寺 Sức mạnh của sự vui sống Ç Nói với chính mình để có giấc Tuệ giác vô thường mùa sen dao phat sieu nhien Mộc dục tượng thờ uong tra dem trang Bốn Niệm Xứ chùa vạn phước 禅心の食事 Sỏi đỏ giấy bổi vàng hang vang nhac si tai hoa cua phat giao Ăn món chay Thái tại Sài Thành nhung dieu can luu y khi thien an cu kiet ha xuat gioi nhu the nao la dung phap tổ sư đời thứ 6 của phật giáo im lang mot nghe thuat song Thực phẩm chống rét 唐安琪丝妍社 hằng vang nhạc sĩ tài hoa của phật di ve phia mat troi nuoc mam chay gia dinh nay co con không thể đổ lỗi cho một người พ ทธโธ ธรรมโม co duoc thi at se co mat thế là đủ rồi ç Tưởng niệm Tổ sư Viên Quang Mì ăn liền không tốt cho tim mạch Phượng tím nhạc phố chiều mưa คนเก ยจคร าน Vua cuoi va hanh phuc trong con loc khung hoang tai Đổ mồ hôi nhiều là biểu hiện của ペット僧侶派遣 仙台 hai huong di cung sao gian han à tâm linh mỗi Luận về vấn đề phóng sanh