Sài Gòn mùa này ít gió. Thi thoảng sáng chỉ một vài cơn se lạnh thoáng qua nhanh.Nên dù đã hết thu, vẫn chưa làm cho người Sài Gòn say với phố. Hay tại mùa theo mùa vẫn bận rộn, để chưa tự giúp mình có một bữa thảnh thơi, dạo gót ngắm lá rơi?

	Sài Gòn mùa ngóng gió

Sài Gòn mùa ngóng gió

Sài Gòn mùa này ít gió. Thi     thoảng sáng chỉ một vài cơn   se lạnh thoáng qua nhanh. Nên dù đã hết thu, vẫn chưa làm cho người Sài Gòn say với phố. Hay tại mùa theo mùa vẫn bận rộn, để chưa tự giúp mình có một bữa thảnh thơi, dạo gót ngắm lá rơi?

Sài Gòn qua thu, vẫn hanh hanh giữa trưa cơn nắng sót ngày hạ còn dùng dằng ở lại “trêu ngươi”, và mưa nữa, lúc ồ ạt, lúc lại đầy mẫn cảm.

Sài Gòn qua thu, chẳng thấy có chút thi vị nào khi trên đường, lô cốt mọc đầy chắn hết lối quen. Lô cốt có lâu rồi, người ở Sài Gòn phải tập quen với bụi bặm, trở ngăn, nhưng thi thoảng vẫn không thể ngăn tiếng thở dài, tiếng chít chắt cộng những cái lắc đầu mệt mỏi.. Thương quá mấy cung đường bị băm nát, lại phải cưu mang quá đông đúc người qua. Rồi mùa cũng qua mùa, đường vẫn đông vào người vẫn đầy vội vã. Mùa đông Sài Gòn treo lơ lửng mình trên những cung đường đầy bụi, trên những mảng tole lô cốt thiếu cảm tình dành cho người đi đường.

Sài Gòn qua thu, vẫn vội vã đến nỗi, nhật ký người Sài Gòn ghi ngắn gọn 1 ngày như sau: Sáng: rời khỏi nơi ẩn trú. Bắt đầu sa đà vào các cuộc gặp gỡ, hoặc miệt mài chùi đầu vào máy tính, hoặc… triền miên trong những cái bắt tay. Gọi là bắt tay, nhìn hình như chỉ buông rồi bắt, lơ mơ. Trưa: cơm canh vội vàng ở quán. Chiều: ngộp bụi, ngộp nắng. Lòng vòng tối sập không hay.

Và tối, có ai đó thèm một cơn trở về, tìm thấy mình trong im lặng? Tối, có ai trong tư thế thiền, chân bắt chéo, tay làm hình búp sen đưa lên ngực, để thực sự làm một cuộc trở về, xả bỏ.

Sài Gòn qua thu. Thôi, cứ thử chắt lọc chút xíu niềm lãng mạn, tìm góc vắng bên phố mà nhâm nhi cho hết những ngày rất mòn, rất cũ đã đầm mình trong hoang mang của sáng trưa chiều tối. Cố gắng tìm mùa đông đang se se mình trên những tán lá công viên như những lá phổi mong manh của Sài Gòn ở trung tâm phố, cố gắng thi vị với chiếc lá bay bay đang dong ruổi với mùa. Hốt nhiên, có ai đó thấy tuổi mình qua, qua tưng bừng, không kiểm soát, nhanh đến nỗi chưa kịp buồn.

Thôi vậy, tôi ơi! Thầm niệm “Nam mô A Di Đà Phật”, để dù dong ruổi trong cơn phiêu lãng, thì cơn lãng đãng vẫn kéo mình đi, trong yêu thương vô chừng bất ngờ có được. Còn cuộc chơi trốn tìm của một ngày, cứ mặc cho nhân thế, vậy đi!

NHÃ MỸ


Về Menu

Sài Gòn mùa ngóng gió

佛陀会有情绪波动吗 Đổ nghiệp 首座 ทำว ดเย น 进寺庙需要空腹吗 閼伽坏的口感 フォトスタジオ 中百舌鳥 唐朝的慧能大师 ï¾ï¼ 临海市餐饮文化研究会 Hương quê 皈依的意思 加持 bồ tát hạnh trong kinh viên 戒名 パチンコがすき mot coi di ve trinh cong son Nhớ đường 八吉祥 南懷瑾 横江仏具のお手入れ方法 佛教名词 梵僧又说 我们五人中 ห พะ 心中有佛 cho áºn tự độ 지장보살본원경 원문 Y tế cho Hội nghị Sakyadhita lần thứ 閩南語俗語 無事不動三寶 ç nghiệp báo và tái sinh những câu hỏi 横浜 公園墓地 离开娑婆世界 お仏壇 飾り方 おしゃれ thang từ bi và vị tha nâng đỡ sức khỏe con Từ Rạch Cát tới Tòa Đại 不空羂索心咒梵文 บทสวดพาห งมหากา 单三衣 出家人戒律 Tháng Bảy đi qua 根本顶定 Ç ภะ Tàu 淨界法師書籍 viêm phÕi 山地剝 高島 白話