Sài Gòn mùa này ít gió. Thi thoảng sáng chỉ một vài cơn se lạnh thoáng qua nhanh.Nên dù đã hết thu, vẫn chưa làm cho người Sài Gòn say với phố. Hay tại mùa theo mùa vẫn bận rộn, để chưa tự giúp mình có một bữa thảnh thơi, dạo gót ngắm lá rơi?

	Sài Gòn mùa ngóng gió

Sài Gòn mùa ngóng gió

Sài Gòn mùa này ít gió. Thi     thoảng sáng chỉ một vài cơn   se lạnh thoáng qua nhanh. Nên dù đã hết thu, vẫn chưa làm cho người Sài Gòn say với phố. Hay tại mùa theo mùa vẫn bận rộn, để chưa tự giúp mình có một bữa thảnh thơi, dạo gót ngắm lá rơi?

Sài Gòn qua thu, vẫn hanh hanh giữa trưa cơn nắng sót ngày hạ còn dùng dằng ở lại “trêu ngươi”, và mưa nữa, lúc ồ ạt, lúc lại đầy mẫn cảm.

Sài Gòn qua thu, chẳng thấy có chút thi vị nào khi trên đường, lô cốt mọc đầy chắn hết lối quen. Lô cốt có lâu rồi, người ở Sài Gòn phải tập quen với bụi bặm, trở ngăn, nhưng thi thoảng vẫn không thể ngăn tiếng thở dài, tiếng chít chắt cộng những cái lắc đầu mệt mỏi.. Thương quá mấy cung đường bị băm nát, lại phải cưu mang quá đông đúc người qua. Rồi mùa cũng qua mùa, đường vẫn đông vào người vẫn đầy vội vã. Mùa đông Sài Gòn treo lơ lửng mình trên những cung đường đầy bụi, trên những mảng tole lô cốt thiếu cảm tình dành cho người đi đường.

Sài Gòn qua thu, vẫn vội vã đến nỗi, nhật ký người Sài Gòn ghi ngắn gọn 1 ngày như sau: Sáng: rời khỏi nơi ẩn trú. Bắt đầu sa đà vào các cuộc gặp gỡ, hoặc miệt mài chùi đầu vào máy tính, hoặc… triền miên trong những cái bắt tay. Gọi là bắt tay, nhìn hình như chỉ buông rồi bắt, lơ mơ. Trưa: cơm canh vội vàng ở quán. Chiều: ngộp bụi, ngộp nắng. Lòng vòng tối sập không hay.

Và tối, có ai đó thèm một cơn trở về, tìm thấy mình trong im lặng? Tối, có ai trong tư thế thiền, chân bắt chéo, tay làm hình búp sen đưa lên ngực, để thực sự làm một cuộc trở về, xả bỏ.

Sài Gòn qua thu. Thôi, cứ thử chắt lọc chút xíu niềm lãng mạn, tìm góc vắng bên phố mà nhâm nhi cho hết những ngày rất mòn, rất cũ đã đầm mình trong hoang mang của sáng trưa chiều tối. Cố gắng tìm mùa đông đang se se mình trên những tán lá công viên như những lá phổi mong manh của Sài Gòn ở trung tâm phố, cố gắng thi vị với chiếc lá bay bay đang dong ruổi với mùa. Hốt nhiên, có ai đó thấy tuổi mình qua, qua tưng bừng, không kiểm soát, nhanh đến nỗi chưa kịp buồn.

Thôi vậy, tôi ơi! Thầm niệm “Nam mô A Di Đà Phật”, để dù dong ruổi trong cơn phiêu lãng, thì cơn lãng đãng vẫn kéo mình đi, trong yêu thương vô chừng bất ngờ có được. Còn cuộc chơi trốn tìm của một ngày, cứ mặc cho nhân thế, vậy đi!

NHÃ MỸ


Về Menu

Sài Gòn mùa ngóng gió

雪童子 伊藤公男 乇屮僗神鱽跗雬胱霪 株式会社の清算方法 同分 손가락직업 花郎 部隊 еЈІеҘі 松山機場免稅店必買 六根互用 草根 韓國都市怪談线上看 関東平野韓国の反応 六角中学 加納圭吾 北女南男 สโตร ส รา 苗栗縣頭份市珊湖里 МЕДВЕДИ 南充白塔 本願寺帯広別院職員 収斂する quán thế âm bồ tát 取調室4 פתאי עוף 廣大供養應有的動機 瑞昱高傳真音效下載 台南房屋 専修大学 キリスト教 教育資金の一括贈与 合成大触 יח гҒІ an chay doi voi gioi tre 同和問題 순천 디시 ² 文部科学省委託事業 法人役員の住所変更 餃場 Để gió cuốn đi 喃語とは 淫魔之森的苗床结局