GN - Vừa đến cổng nhà bà, tôi đã nghe vang tiếng chuông mõ. Biết đã đến giờ bà tụng kinh...

Sợi dây chuyền định mệnh

GN - Vừa đến cổng nhà bà, tôi đã nghe vang tiếng chuông mõ. Biết đã đến giờ bà tụng kinh nên tôi ngồi chờ ngoài sân. Mùi hương trầm thơm phức hòa với mùi huệ ngạt ngào nơi bờ giếng không thể lẫn với bất kỳ loài hoa nào khác như đưa tôi về với những năm tháng tuổi thơ bên bà.

Bà tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, chỉ có hai anh em. Trước khi ông ngoại tôi (anh của bà) mất, có trao lại cho bà sợi dây chuyền bạc mà cố tôi gửi lại để sau này bà lấy chồng làm của hồi môn. Sợi dây chuyền có mặt in hình Phật. Bà đeo vào cổ và giữ nó như vật báu. Rồi bà tham gia thanh niên xung phong một thời gian. Trở về, mặc cho mọi người thúc giục, gán ghép, bà vẫn lặng thinh, không lập gia đình. Bà xin chị dâu (bà ngoại tôi) cho sang căn nhà giáp núi trên mảnh đất của hai cố tôi khai phá, và cứ ở vậy một mình cho đến nay.

daychuyen.jpg
Ảnh minh họa

Sợi dây chuyền bạc được bà cất kỹ trong chiếc hộp nhỏ xinh xắn, đặt trong cái tráp để trên bàn thờ. Mẹ tôi nói, một lần sang thăm bà, thấy bà đặt sợi dây chuyền lên bàn thờ rồi cứ quỳ thế suốt cả mấy tiếng đồng hồ. Mẹ hỏi thì bà nói, giờ bà đã là người nhà Phật rồi. Có hôm, sáng sớm có người đến chơi mới hay bà mệt, nằm một mình trên giường, không ai lo cơm cháo. Nhắc lại những câu chuyện đó, bà chỉ cười và nói: “Bà thờ Phật thì Phật sẽ chở che”. Bà tôi thường tụng kinh vào những ngày mùng một và rằm. Những khi rảnh rang, bà đọc kinh sách Phật say sưa, như quên đi những thứ xung quanh mình.

Cuộc sống của bà cứ thế nhẹ nhàng trôi đi, với đồng lương hưu tằn tiện, với sào ruộng cấy lúa theo mùa, với rau cỏ mùa nào thức nấy trong vườn. Ngày còn học cấp một, tôi thường quanh quẩn bên bà, theo bà nhặt rau củ quả. Trước khi ra về, tôi có cả một bì củ quả, những thứ mà mấy đứa em tôi ở nhà luôn ngóng đợi mỗi khi chúng biết tôi được sang nhà bà. Tôi thích nhất là những cành huệ trắng bà trồng nơi bờ giếng. Tôi xin bà một cành có những búp đã căng tròn, gần nở đem về cắm trong chai cổ lọ, đặt cạnh bàn thờ ông nội. Tối đến, mùi huệ thơm lắm. Ngồi học bài, tôi cứ thế mà hít hà.

Niềm vui lớn nhất của bà là được đi thăm nhiều đền chùa ngoài Bắc trong Nam. Bà sống một mình nhưng không đơn độc. Bà tu tại gia, tâm luôn hướng Phật, cầu phúc cho con cháu. Mỗi lần sang nhà bà, chúng tôi lại được nghe bà kể những câu chuyện Phật, những chuyện nhân quả ở đời. Có lẽ vì thế mà những năm tôi học đại học xa nhà, vào những ngày rằm hay mùng một, tôi thường đi lễ chùa để tìm cho mình một không gian yên tĩnh, tạm bỏ lại sau lưng những xô bồ, toan lo mệt nhọc của cuộc sống. Đến chùa, tôi ngỡ như mình đang được ở bên bà, nhẹ nhàng, tĩnh tâm. 

Cuộc sống của bà giản đơn mà rất an lạc. Ở cái tuổi ngoài 70, bà vẫn nhanh nhẹn, hoan hỷ, lạc quan, nét cười luôn hiện hữu trên gương mặt điềm đạm. Ẩn sau nụ cười là hàm răng nhai trầu đen nhánh. Bà tôi rất thích ăn trầu. Đó là lý do bà trồng đến hai giàn trầu, phần vì hái cúng Phật, phần cho hàng xóm mỗi khi đến ngày lễ Tết, phần để bà ăn. Tôi vui và thầm cảm ơn Đức Phật đã luôn che chở cho bà.

Nhớ lại những năm dạy học xa nhà, khi một mình đối diện với những trận ốm đau thập tử nhất sinh, tôi đều vượt qua. Tôi biết, bà luôn cầu nguyện cho tôi, và tôi cũng luôn tin vào Đức Phật. Tôi nhận ra rằng, chính niềm tin và tình thương yêu sẽ giúp con người  vượt qua tất cả.

Lê Thị Xuyên


Về Menu

Sợi dây chuyền định mệnh

vu lan 三引擎飛機 永住権 백상 김태연 编程 不动点 椿の木 消毒 博多织钱包 コロコロコミック 創業補助金 大磯駅 古墳 楞嚴咒福袋 nước mắm 中島印刷所 Трансформерыначало 墨田区 公園 永宁寺 東海鵝肉城 อาคารไทยเบฟควอเตอร 中央林間駅 槍ヶ岳山荘 櫻茉日 動画 仙台 新幹線 免疫力 低下 nước mắm 땅파기 손톱 からさわ歯科 木製樽 熟成 汉周丹 업소녀 섹트 毒蛾 五十嵐 麻帆 tây tạng 記録とは 礼金 仕訳 РАС 察卜赤牙勒 điểm 欢喜佛 后入 硫酸鈣 禪法書籍 工場 建築基準法 目见耳闻 私は会社員で社会保険に加入していますが 所得税滞納額10万円の領収書を受け取りました なぜなら ボンゴブローニイ ä äºäåæ bai hoc tu cuoc song 江北駅 那珂湊高校 正面の絵 プロンプト Nghiên cứu về Ni giới một đề tài