GN - Bây giờ ông nội tôi vẫn còn minh mẫn, mắt sáng và vẫn viết sớ cúng. Nhưng ông không còn gấp giấy...

Sỏi đỏ, giấy bổi vàng & triện gỗ

GN - Tết về, miên man nhớ những thứ xưa cũ, giản dị mà thật thiêng liêng.

Hồi nhỏ tôi thường được ông nội dắt đi chơi theo, hễ gặp đống sỏi sạn đâu đó bên đường là ông nội dừng lại tìm và nhặt những hòn sỏi đất màu đỏ. Không nhiều, chỉ độ dăm ba viên thôi. Ông cho vào tay nải vải nâu như giấu một vật "bất khả tư nghì".

anh minh hoa.jpg
Ảnh minh hoạ

Ông tôi là một bậc thượng lão đức trọng ở làng, từ việc trong nhà đến việc họ tộc làng nước đều lo lắng chu tất. Ông là người giỏi về văn sớ mặc dù không được học hành chi nhiều. Văn sớ cúng làng, văn sớ chạp mả, văn sớ đám tang, đến các tờ cấp cho người đã khuất... ông đều thạo.

Mỗi lần chuẩn bị viết văn sớ, ông trải chiếu ra bộ phản gỗ gõ, kê lên đó một chiếc tợ gỗ cẩm. Lại đặt lên tợ gỗ giấy bút và một chiếc đĩa gốm nhỏ. Ông ngồi lên phản, một chân xếp bằng, chân kia doãi về sau, vẻ như một ông đồ đang cho chữ. Tôi cũng quỳ theo một bên, chống hai tay lên cằm xem ông viết. Chữ ông đẹp, viết xiên nghiêng như lúa gặp gió xuân. Đều đặn típ tắp, bàn tay ông cẩn trọng thảo từng con chữ.

Giấy viết sớ là loại giấy bổi màu vàng mỏng (thứ giấy này người ta thường dùng để quấn quanh các ốp hương). Giấy được xếp thành các bản nhỏ cỡ bàn tay, gấp chồng như cách xếp cánh quạt. Nhà tôi luôn luôn có sẵn giấy đã xếp, ông kẹp vào cuốn sổ văn sớ để khi nào có việc là lấy ra viết liền. Không chỉ là sớ cúng trong nhà, ông tôi còn viết cho cả những người trong làng, ai đến nhờ ông cũng viết không nề hà. Nhất là những dịp năm hết Tết đến thì ông khom lưng cặm cụi cả ngày mà viết.

Ông nhỏ một ít nước vào chiếc đĩa gốm rồi lục tay nải lấy ra mấy viên sỏi đất đỏ nhũ tôi mài. Tôi cầm viên sỏi lên ngắm nghía, nghĩ mài sỏi thì ích gì. Một lúc sau dĩa tráng một màu son đỏ rất đẹp. Sau này tôi học câu thơ "Bàn tay ta làm nên tất cả/ Có sức người sỏi đá cũng thành cơm" lại tủm tỉm nghĩ, nhẽ ra ông nhà thơ viết "sỏi đá cũng thành... sơn" chắc có lý hơn.

Ông nhón ngón tay trỏ chấm vào dĩa mực son, quệt một lớp mỏng lên con triện gỗ. Tôi nhớ ở nhà có ba con triện khắc chữ Hán: một cái hình vuông kích thước 8cm, một cái nhỏ kích thước 4cm và một cái hình ô van cỡ quả xoài. Ấn triện đặt nghệ nhân trong Huế khắc bằng loại gỗ mít vàng.

Mỗi lần ông viết sớ, tôi đứng cạnh bên lật sổ cho ông, nhiều chữ không rõ thì ông nhủ tôi đọc hộ. Ấy là ông tôi giả vờ thế chứ thực ra ông đã thuộc hết cuốn sổ đó rồi. Sau này tôi mới biết đó là cách ông hướng tôi quan tâm tới văn sớ cúng tiên tổ.

Có những lần ông giả vờ mắt kém, bảo tôi chép giúp, cốt là để tôi làm quen với công việc ý nghĩa này. Về sau ông dạy cho tôi cách viết sớ. Ông chỉ trỏ từng chỗ, giải nghĩa từng chữ và bảo cho cách viết. Dần dà, tôi cũng đã quen thuộc tất cả các loại sớ. Biết rõ loại văn nào dùng vào dịp nào, biết cách xưng hô cấp bậc người khuất, biết tên gọi những “thứ phẩm chi nghi”. Viết sớ cũng như viết gia phả, phải nhập tâm và cẩn thận, suy nghĩ lung tung là viết sai liền. Chỉ cần sai một nét chữ thôi là ông đốt tờ giấy đó và viết lại trên một tờ mới. Ông dạy, viết sớ cũng là cách luyện tâm mình.

Bây giờ ông nội tôi vẫn còn minh mẫn, mắt sáng và vẫn viết sớ cúng. Nhưng ông không còn ngồi gấp giấy bổi vàng mà mua sớ in sẵn về viết thêm vào những chỗ cần. Mấy con triện gỗ không dùng đến nên ông đem đốt, sợ cháu chắt đem ra chơi phải tội.

Văn sớ là một nghi thức văn hóa người Việt mà qua đó thể hiện chữ Hiếu. Chừng nào làng xã còn thì văn hóa tập tục cổ truyền còn. Dẫu biết thế, tôi vẫn tiếc nhớ mấy con triện gỗ quệt son đỏ đóng lên những tờ giấy bổi quá chừng. Chao ôi, cái sự hoài cổ nó làm mình như bị già đi, lại dễ rưng rưng khi nghĩ về hồn xưa Tết cũ.

Hoàng Công Danh


Về Menu

Sỏi đỏ, giấy bổi vàng & triện gỗ

천태종 대구동대사 도산스님 hay nuong tua chinh minh de lam chu ban than 佛经讲 男女欲望 さいたま市 氷川神社 七五三 chuyen 梁皇忏法事 luyen Phượng trên trời 色登寺供养 随喜 Thiên 打砸抢烧 Thuốc mới từ bột nghệ trị ung thư 佛教算中国传统文化吗 một ngày 別五時 是針 nghề bat オンライン坐禅会で曹洞宗の教えを学ぶ Công dụng trị bệnh hỗ trợ sức khỏe Già chùa cầm sơn người tu phật là người tìm về nguồn ไๆาา แากกา chủng 佛教教學 nghi lễ mở nhưng đừng đánh mất Mít kho sả ớt món chay quê 陈光别居士 供灯的功德 Æ äºŒä ƒæ 曹洞宗総合研究センター Quán mùa đông 17 cách tích đức mà vị lão hòa thượng niềm cai nghiện いいお墓 金沢八景 樹木葬墓地 suy Bất ổn tinh thần làm tăng nguy cơ bệnh คนเก ยจคร าน Bánh xèo chay giòn ngon dễ làm 皈依是什么意思 อธ ษฐานบารม hiện tượng luân hồi và những bí ẩn 佛教書籍 bức tình thư đầy cảm xúc của gs cao Hơi 一日善缘 五観の偈 曹洞宗 tuÃƒÆ phat