“Ba!Tạisaobakhônggiàucó?“Ainóibakhônggiàucó?Giàucóhaykhôngkhôngphụthuộcvàoviệcchúngtacóbaonhiêutiềnmàquantrọnglàchúngtacốnghiếnbaonhiêuthôi!”
Cólần,nhìnthấybađứngpháttờrơiởcổngtrườngbịmọingườihắthủi,cậulạicàngtựtivềbamìnhhơn.
Mộthôm,cậuhỏiba:“Tại sao bakhônggiàucó?”
Bavuivẻtrảlời:“Ainóibakhônggiàucó?Giàucóhaykhôngkhôngphụthuộcvàoviệcconcóbaonhiêutiềnmàquantrọnglàconcốnghiếnbaonhiêu,khiđóconsẽthấymìnhvuivẻ”.Đốivớicậulúcđó,câunóicủabakhôngýnghĩagìcả,vàcậucũngkhôngthấyvuichútnào.
“…Giàucóhaykhôngkhôngphụthuộcvàoviệcconcóbaonhiêutiềnmàquantrọnglàconcốnghiếnbaonhiêu,khiđóconsẽthấymìnhvuivẻ”
Vìkhôngmuốnsaunàylớnlênnghèokhổnhưbanêncậuchútâmvàohọchànhvớiquyếttâmđổiđời,cuốicùng,cậuđãthànhcông.
CậunhậnđượchọcbổngcủamộttrườngĐạihọcbênChâuÂu.Cậuvuimừngvìcũngđếnngàythoátkhỏicuộcsốngnhạtnhẽobênba.Ngàycậuđi,bađưachocậumộtsốtiềnnhưngkhôngnhậnvàlạnhnhạtxáchbalôđimàkhôngbiếtlòngbađaunhưcắt.
Ratrườngtrởvềnước,cậulênchứccaocủamộtcôngtynọ.Bacậuvìnhớconnêngọiđiệnchocậu:
“Conà!Hômnayconcóvềăntốivớibakhông?”
Cậuvôtâmnóirằng:
“Không!Hômnayconkhôngvềđâuba.Conthựcsựrấtbận!”.
Lòngbađaunhưcắt,cúpđiệnthoạimàlòngtrốngtrảivôcùng.Mongmỏiđượcngồiăncơmcùngconnhưngướcmơđóquáxavờivớiông.Ôngchỉbiếtchịuđựngnỗicôđơnmộtmình.
Thờigiantrôiqua,bacậubịbệnhmàquađời.Ngàytrởvềthămnhà,cậumởchiếcrươngcủabađểlạivànhìnthấybứcphongthưcảmơnvìcậuđãquyêngópchomộttrạitrẻmồcôi.Cậukhônghiểuliềnliênhệvàđếnđóđểtìmhiểumọichuyệnvìnghĩhọgửinhầm.
Cuốicùng,cậumớinhậnrarằngbalàngườigiàucónhấttrênđời
Khiđếnnơi,cậugặpmộtcậuthanhniêntrạctuổimình,hìnhnhưcậutabịtàntậtnênngồixelăn,cậutakể:
“Chàoanh!
Baanhđãkểrấtnhiềuđiềuvềanhchochúngtôinghe.Baanhgiúpchúngtôiquênđihoàncảnhkhókhăncủamình,hơnnữaôngcòngiúpchúngtôikhơidậyướcmơvàhyvọngcủamình.Ôngthườngđếnđâymanglạiniềmvuichochúngtôi,nhữngđứatrẻởđâyđềurấtnhớôngbởiônglàngườiduynhấtđemlạinụcườichochúng.
Tôinhớcómộtcậubé,cậutakhôngđihọcbởicậutakhôngcònniềmtinvàocuộcsống.Thếnhưng,bacậuđãđemlạinụcườichocậuta,giúpcậutahọcchữ.Nhờđómàbâygiờcậutađãtrởthànhngườicóíchtrongxãhội…
Thựcra,ôngấycóbệnhtừlâunhưngkhôngmuốnchocậubiếtvìsợcậulolắng.Ôngấyđãdùngsốtiềncảđờicủamìnhđểquyêngóp,giúpđỡngườinghèovàvớidanhnghĩacủacậu…”
Ngheđếnđây,cậutanhưchếtlặng.Lúcnày,cậutamớinhậnrabavốndĩlàmộtngườigiàucónhấttrênđời,bavìcậulàmrấtnhiềunhưvậynhưngđổilạichỉnhậnđượcsựlạnhnhạt,vôtâmcủacậu.
Vềnhàđứngtrướcdiảnhcủaba,cậukhóc,nhữnggiọtnướcmắthốihậnmuộnmàng…
Bích Ngọc (Tuvien.com)