GNO - Mặt trời khuất bóng, em tự hỏi với lòng ngày hôm nay mình có yên vui không? Hay em vẫn cứ loay hoay...

	Thản nhiên trước muộn phiền...

Thản nhiên trước muộn phiền...

Học Phật, em đã dần buông được phiền não, không còn xốc nổi như xưa - Ảnh minh họa

GNO - Mặt trời khuất bóng, em tự hỏi với lòng ngày hôm nay mình có yên vui không? Hay em vẫn cứ loay hoay với những muộn phiền vô nghĩa. Hai mươi bốn tuổi, em bắt đầu gặp nhiều rắc rối trong cuộc sống. Em hoang mang, sợ hãi, cảm thấy bản thân đang chơi vơi giữa khoảng trời rộng lớn.

Và mỗi sáng thức dậy, dường như trong em chỉ toàn những lo nghĩ vẩn vơ, em không biết bản thân đã và đang tự làm khổ chính mình. Có đôi khi em tự đắm mình vào những muộn phiền đến mức không muốn từ bỏ, cứ hoài nắm giữ. Nó như sợi tơ mỏng vương bám trong tâm trí em không dứt. Mặc dù biết nó mong manh, đáng thương, khổ luỵ nhưng em vẫn cứ cẩn trọng giữ gìn.

Trước khung cửa sổ từng tia nắng dịu dàng như thầm nhắc nhở em: “Nắng của ngày hôm nay không thể nào là nắng của ngày hôm qua, tất cả chỉ là những phút giây vô thường”. Em mỉm cười nhớ đến khoảng thời gian tĩnh lặng trong khóa tu thiền tuệ liền xếp chân, ngồi thẳng lưng thở thật chậm và thấy lòng bình an đến lạ. Từng lời dạy của quý sư về “hiện pháp lạc trú” từ từ hiện lên trong tâm trí em, gần gũi và quý báu vô cùng.

Em nhận ra chỉ khi bản thân chịu buông xuống những day dứt, đau thương thì lòng mình mới thanh thản, bình yên.

Em thực tập theo lời dạy của Đức Thế Tôn và mỉm cười với những gì đang xảy ra trong em. Chính những bài pháp thoại ngắn về tình thương và sự tỉnh thức ấy đã khiến em thay đổi, trưởng thành và bình tâm hơn rất nhiều.

 “Khổ đau hay hạnh phúc đó chỉ là cảm giác. Và cảm giác ấy do chúng ta tự tạo nên. Người giàu sang chưa chắc đã hạnh phúc, người hạnh phúc chưa chắc đã giàu sang. Vì vậy hãy bình thản đón nhận mọi chuyện với tâm thế vô tư, tự tại để rèn luyện cảm giác hạnh phúc cho chính mình”. Câu nói này đã đánh động tâm tư em rất nhiều, bao năm qua em cứ mãi mê tìm kiếm mộng tưởng bên ngoài mà quên mất việc tìm lại chính mình.

Có những khi tự em đã quá vội vàng khi quyết định một việc gì đó dẫn đến sai lầm, em hối hận, em oán trách nhưng thật ra em không hề hiểu thấu là bản thân mình đã tự chọn con đường này. Cho nên mỗi khi đối diện với muộn phiền em thường thể hiện tâm sân rất rõ ràng, bực mình, cau có, không muốn quan tâm đến vấn đề đang xảy ra. Em cứ thế để cái tôi to lớn dắt mũi khiến mình sai lầm. Không thể quay đầu, cũng không thể thay đổi được quá khứ được. Cái em cần ở hiện tại là tiến về phía trước và rèn luyện lại chính mình.

 Em tự nhủ: “Đời ngắn lắm đừng ngủ dài với những đau buồn vô tri, phải mạnh mẽ lên, tự tạo hạnh phúc cho chính mình”. Bây giờ, thay vì suốt ngày cứ than vãn về muộn phiền em đã học được cách buông xuống, cố gắng vượt qua, nhìn nhận và suy tư mọi chuyện một cách rõ ràng. Em đã học được cách chấp nhận và tha thứ, em bình thản điềm nhiên trước mọi muộn phiền, không còn để nó chi phối hay lấn át mình thêm nữa.

Em thực tập chào đón những vị khách ý niệm một cách tử tế nhất dù cho đó là tốt hay xấu. Cũng từ đó em dần trở thành một chủ nhà lịch thiệp, biết yêu thương và tha thứ. Thật ra để làm được như vậy em đã nỗ lực thay đổi rất nhiều.

Nhờ có giáo lý của Đức Thế Tôn mà em trở nên ngoan hiền đến lạ, không còn là cô bé xốc nổi ngày nào nữa. Em đã học được cách bình thản trước nghịch cảnh và nhận ra rằng tất cả những buồn lo của quá khứ và những trăn trở của tương lai chẳng qua là vài thử thách nho nhỏ để em có thể vững vàng hơn trong cuộc sống này.

Liên Vinh (tịnh xá Ngọc Phương)


Về Menu

Thản nhiên trước muộn phiền...

倉持家文書 인취기 保土ヶ谷 有名人 浦和測量設計株式会社 葫蘆堵 新竹 豫见新高考 женевеве мортон ミニクロスオーバー 肛門活躍金 เพราะม ม จฉาส งก 年輕所耳聾 神奈川県二宮町 金物屋 気を引く 言い換え 描写家乡的桥的句子 エロタレ ボクシング テーパーソケット 鉄 重量 方村文化村 vài suy nghĩ về công trình nghiên cứu 高橋源一郎X 久しぶり アナルセックス 女子大 貧者の一灯 おおきに の意味 指定管理者 幸寿司 えろたれ思春期男女 脱糞 動画 אתר כתוביות מומלץ 純白彩永 ファンザ エプソン ニュースリリース 金 保有量 国 книга чехословакия в 皮膚無力症 藍天舞小姐 海雷丁 вит ценев ブライダルカシマ神栖 旧大阪商船 好吃的蚝煎 トライオート 梵唄 이미지캡쳐 분배금 奇緯科技 植林場 マイクラ 桜 яндекс диску 삼에스 제주지사 いきいきプラザ 藤沢市 酸素室