Giác Ngộ - Có những điều đã đi qua trong cuộc đời chúng ta, có người quên một cách vô tính, có người cố tình quên… nhưng ở đâu đó trong tâm hồn, khi một lúc nào đó chợt giật mình hồi tưởng những điều đã qua mới thấy hình như mình vô tâm quá đỗi.

Thương dáng chợ quê…

Bây giờ có mấy người còn nhớ đến những phiên chợ quê nghèo của những ngày xa nữa, khi cuộc sống đã đầy đủ tiện nghi, chỉ cần vèo một cái vào siêu thị là đã có tất cả mọi thứ cần dùng. Và thế chợ quê chỉ còn lại trong ký ức, trong câu chuyện bà vẫn thường hay kể…

wwwtubut.jpg

Ảnh: Internet

Với mỗi con người đất Việt, chắc hẳn ai cũng đã từng một lần nghe nhắc, hay có được khoảnh khắc một lần dạo với chợ quê. Những phiên chợ bao năm tháng đã đi vào thơ ca, nhạc họa, và in đậm trong tâm trí những người có tuổi bởi những hình ảnh hết sức mộc mạc, giản dị trong khung cảnh êm đềm của mỗi buổi sáng đẫm sương trên lối cỏ mềm. Chợ quê bao năm, bao đời vẫn ẩn giấu, vẫn lưu giữ những nét văn hóa rất riêng chắc chỉ có của người Việt, gói ghém trong đó bao nhiêu tình cảm, là tiếng của người làng, là những khoai sắn quê mùa thân thuộc, là những câu chào tiếng hỏi đậm đà tình làng nghĩa xóm… gần gũi lắm hình ảnh những bà cụ ngồi quết trầu nơi cây đa đầu chợ, những ông lão miết mực tầu trên tấm giấy hồng điều, lũ trẻ con lăng xăng chạy chơi và trầm trồ với đôi bàn tay khéo léo của ông lão nặn tò he bằng bột nếp, những chị những mẹ quần là áo lượt bên thúng kim chỉ, bên mớ rau con cá chân chỉ ruộng đồng, những anh nông dân tay nâng tay thử chiếc lưỡi cày, chiếc cuốc ánh lên nước thép trong nắng sớm, người hát xẩm bên chiếc nón rách cò cưa chiếc đàn nhị nỉ non giữa chốn đông người, người bán người mua trao đổi với nhau những sản vật quê nhà…

Tôi nhớ chợ phiên quê tôi thường họp vào những ngày mồng một, ngày rằm hàng tháng. Chợ thường tọa lạc trên một khoảnh đất rộng đầu làng để người dân của các làng khác đến mua bán được thuận tiện hơn. Chợ thường chỉ họp từ sáng sớm tinh sương đến lúc mặt trời đứng bóng thì vãn. Tất nhiên vẫn còn một vài người ngồi nán để bán cho những người vì bận việc đồng áng, hay vì lý do nào đó đến muộn vẫn còn chút gì đó để mua, người bán thường bán rẻ hơn lúc trước, người mua cũng chẳng câu nệ vì mớ rau con cá không còn tươi, ai cũng vui vì may ra còn vớt vát được cái gì đó. Và những lúc như thế sẽ luôn có những lời hỏi thăm, những lời động viên nhau rất thân tình của mọi người. Thân thương quá đỗi…

Dẫu chỉ là chuyện mưu sinh qua ngày, nhưng không vì thế mà tình làng nghĩa xóm đơn điệu. Người ta đến để gặp nhau, để tếu táo với nhau những câu chuyện nghe được ở đâu đó, hay để cùng sẻ chia với nhau những khó khăn vất vả trong công việc ruộng đồng với con trâu và chiếc cày. Chính vì thế mà các cụ đã nói trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường cũng có nghĩa là vì như thế. Chuyện cũng chỉ quanh quẩn ở con trâu, mảnh ruộng, công việc đồng áng hay đôi lúc có chuyện con cái nhà này, nhà nọ…thế thôi.

Lâu rồi không còn được đi chợ quê, không hẳn vì bận bịu với cơm áo mưu sinh, mà một phần cũng vì chợ quê bây giờ không còn được cái mộc mạc ngày xưa nữa. Vẫn là chợ đấy, nhưng người ta quay khu lại, phân chia nhau rồi đâm cãi cọ, tranh giành nhau một chỗ ngồi, chửi bới nhau vì bị mất khách, rồi nạn móc túi, trộm cướp xảy ra như cơm bữa khiến người đi chợ chẳng dám đi lâu, chẳng dám đứng hỏi han nhau quên cả giờ về. Chợ ngày xưa lâu lâu mới họp một lần, người ta đến không hẳn chỉ vì mua thức này thức nọ, mà cốt để gặp, để nói với nhau dăm ba câu chuyện, để được thấy chốn đông người. Chợ bây giờ họp mọi lúc mọi nơi không quy củ nên không mấy ai còn muốn đi chơi chợ như ngày xưa nữa. Nhiều chợ quê đang dần bị những phố hàng, những siêu thị hiện đại lấn át. Và thay thế luôn ở đó là tình làng nghĩa xóm, là những sự quan tâm mộc mạc quê mùa mà đậm đà tình nghĩa…

Bây giờ, chắc chẳng còn cảnh cậu bé nào đó đứng trước ngõ chờ bà, chờ mẹ đi chợ về dúi cho nón bỏng ngô, khúc mía hay cái bánh đa như những ngày xưa nữa. Tư nhiên thấy tiếc một cái gì đó rất gần gũi thân thuộc đang bị phai nhạt dần đi…

Tùy bút của Bùi Hữu Cường


Về Menu

Thương dáng chợ quê…

계형배 支払い証明書 医療費請求 圖解韓國傳統服飾 瑞輪寺 齊藤学 張俊維 老公我再也不钓鱼了 水泥马路 中国科学报 膳場 한국 미스미 디시 보험 건강종합보험 필수 Hoạ 猫がたくさんいる神社 愛知 도피안사 불상 林克臣 ハークスレイ 외국인등록 이준재 팔만대장경 김영환 ようこそ極楽館へ 喜盈棋牌 障害者施設 親が開設すれば 苦行僧 呻き声 従児格 Cơm lá cẩm trộn củ quả 넥스턴바이오 目薬さすと痛い 知恵袋 불교우화 끈 뱀 쥐 사람 코끼리 華瑞月 不在者投票 文章牛肉湯 ประช ม กนง 골파지 ç n 五痛五燒意思 sách phât giáo 세대 التامي ผลการทดสอบคอนกร ต 골프방 Gánh To 곰명찰 tu 林 桃加 公路 공유밈 하사점 青梅 ミヤマホオジロ 공주방