GN - Tôi thấy mình chợt bé nhỏ vô cùng trước không gian trầm mặc uy linh của ngôi chùa cổ kính.

Thương quá chùa quê

GN - Tôi xa quê trên bốn mươi năm. Do bận nhiều việc nên ít về chốn cũ. Mà có về cũng vội vã quay về thành phố. Nhân dịp về quê lấy cốt người thân, tôi mới có dịp sống lại kỷ niệm tuổi thơ, với bạn bè tóc đã hoa râm.

1 chua que.jpg
Mái chùa - Ảnh minh họa

Quê tôi giờ đã khác xưa nhiều quá. Nhà cửa khang trang, đường phố to rộng, phương tiện lưu thông đông đúc, nhà hàng khách sạn khá nhiều. Vậy mà có một nơi không mới, đó là ngôi chùa Phật cạnh nhà, vẫn mái ngói rêu phong cũ kỹ, vẫn tiếng chuông chùa trầm mặc sớm chiều ngân nga siêu thoát dưới hàng cây sao, cây dương cổ kính hàng trăm năm tuổi.

Tuổi thơ chúng tôi gắn bó với chùa như chính ngôi nhà của mình. Vui lắm khi xúm xít sau chánh điện để làm diều muôn màu, muôn vẻ rồi chạy ù ù ra bãi đất trống sau chùa thả diều bay cao trong gió lộng. Nhóm khác thì đánh đáo, bắn cu li, nhảy lò cò dưới bóng mát hàng cây. Nhóm thì tụ tập học thêm bài dưới sự chỉ dẫn của các nhà sư và các chú tiểu lớn hơn chúng tôi vài tuổi. Có đói thì cứ ra sau bếp xin cơm chay mà dùng. Chúng tôi thường hay núp sau các cây cột chùa to đùng nhẵn bóng để xem các sư tụng kinh hàng giờ hay tằn mằn nhìn ngắm những bức tượng, tranh vẽ Phật uy nghi nơi chính điện và nhiều bức tranh viết đầy chữ Hán.

Ở chùa này xưa kia không hiểu sao có rất nhiều chú tiểu ăn mặc giản dị, nói năng lễ độ, đi đứng khoan thai rất lạ làm chúng tôi phục sát đất. Các vị sư thường kể cho chúng tôi nghe nhiều câu chuyện về Đức Phật từ bi, về kiếp luân hồi, về chuyện gieo gió gặp bão, về lòng hiếu thảo... làm chúng tôi nhớ mãi. Rất lạ. Nơi nghỉ ngơi của sư ông, các sư và chú tiểu đặc biệt ngăn nắp, giản đơn thơm thơm mùi nhang khói.

... Chiều nay tôi đến chùa quê xưa để thắp mấy nén hương nhớ về nguồn cội. Cảnh cũ nhưng người đã khác rồi. Hàng sao nay đã cằn cỗi suy kiệt đến nao lòng. Đây cái sân đất để lũ trẻ bảy ba năm xưa bắn bi, đánh đáo vẫn còn nguyên vẹn. Đây những pho tượng Phật sáng ngời nhân đức với thế gian. Nghe nói sư ông trụ trì xưa đã viên tịch khá lâu. Không còn thấy vị sư kể chuyện năm nào. Vẫn mái ngói âm dương, vẫn sân chùa đỏ au lót bằng gạch Tàu, vẫn tiếng chuông chùa cổ trầm mặc suy ngẫm việc đời, việc đạo.

Tôi thấy mình chợt bé nhỏ vô cùng trước không gian trầm mặc uy linh của ngôi chùa cổ kính. Chợt nghĩ trong bộn bề cuộc sống hôm nay, người ta đua nhau làm giàu, đua nhau xây nhà cao tầng, nhà hàng, khách sạn ngất trời, chi những khoản tiền khổng lồ cho những thú vui xa xỉ... Hình như họ đã quên rằng ở bất cứ đâu trên đất nước này vẫn có bóng dáng và linh hồn những ngôi chùa xưa đang tồn tại, đã và đang trở thành những chứng nhân của lịch sử cuộc đời.

Thương quá chùa quê.

Song Anh


Về Menu

Thương quá chùa quê

瑞州三峰院的平和尚 唐代 臨濟 thiên 육신주 佛說父母恩重難報經 quÃƒÆ º Å o ngôi chùa nổi tiếng nhất tp nha trang 阿罗汉需要依靠别人的记别 Đâu là nguyên nhân gây ra chứng khó thiền 乾九 涅槃御和讃 Chà nhÒ lai ï½ ngôn đèn tự thán 一念心性 是 Chè kiểm 燃指供佛 錫杖 hồi ức một quận chúa kỳ 3 người 有人願意加日我ㄧ起去 Sen 妙性本空 无有一法可得 Mẹ Sen Đi tìm gốc tích vua Lý Thái Tổ Kỳ 1 Bến Tre Buffet chay gây quỹ mùa Trung thu 住相 giao duc thieu nhi tung do tuoi theo quan diem nhÃƒÆ CHÚ ĐAI BI v穫 閩南語俗語 無事不動三寶 tôi đi tu bát quan trai 白骨观 危险性 そうとうしゅう 一仏両祖 読み方 อร นซาส นธ Niệm Phật nhiệm mầu Entry xúc động về mẹ trong mùa Vu thực hành hạnh võ thành lễ đặt đá xây dựng Mứt lạc trong ký ức tuổi thơ