VHPG Trời ơi Mợ hà tiện với ngoại một lời mời hay là ngại leo lên lầu ba Trong khi thân già còm nhom như ngoại lại phải nặng nhọc leo lên leo xuống cầu thang mỗi ngày Cuộc sống xô bồ ở thành thị là thế sao Vô cảm thế sao
Tiếng chuông lạnh lùng

VHPG - Trời ơi! Mợ hà tiện với ngoại một lời mời hay là ngại leo lên lầu ba? Trong khi thân già còm nhom như ngoại lại phải nặng nhọc leo lên leo xuống cầu thang mỗi ngày. Cuộc sống xô bồ ở thành thị là thế sao? Vô cảm thế sao?

Sáng chủ nhật, tôi thức dậy thật sớm, hớn hở vác ba lô cùng mẹ lên Sài Gòn thăm ngoại. Sau bốn tiếng ngồi xe ê ẩm, cuối cùng tôi và mẹ cũng tới nơi. Nhà cậu là một ngôi biệt thự đồ sộ nằm ở mặt tiền, trên một con đường trung tâm thành phố.

Với đồng lương của người thợ điện lạnh, cậu tôi chắt chiu cả đời cũng không thể mua nổi ngôi nhà sang trọng như thế, tất cả đều là nhờ bên nhà vợ. Hai mẹ con đứng tần ngần trước cổng giây lát rồi mẹ tôi réo người trong nhà ra mở cổng. Mẹ gọi mãi, gọi đến tiếng thứ năm mợ Út mới chịu đi ra. Mợ có vẻ khó chịu, mặc dù gương mặt cố ra vẻ tươi tỉnh:

- Sao nhà có chuông mà chị không bấm, lại gọi chi cho khản cả giọng? May mà em ở phòng khách, chứ ở trên lầu thì chị gọi đến Tết cũng không ai nghe.

Mẹ tôi rổn rảng giọng đậm chất Nam Bộ:

- Chèn ơi, chị có biết chuông chiếc gì đâu nè! Ở dưới quê gọi một tiếng cách cả cây số cũng còn nghe...

Không đợi mẹ tôi nói hết câu, mợ đưa hai mẹ con tôi vào nhà. Mẹ và mợ cùng soạn mấy giỏ quà quê ra, còn tôi thì chạy lòng vòng nhà tìm ngoại. Mợ Út bảo:

- Con cứ bấm chuông lầu ba, ngoại ở trên đó.

Không thèm cái chuông lạnh lùng đó, tôi nhanh chân lao lên lầu để tìm ngoại. Nhìn thấy ngoại đang dở tay xếp mớ đồ đạc trong phòng, tôi vội chạy đến ôm chằm lấy ngoại. Trời ơi, mới một tháng thôi mà trông ngoại gầy đi rất nhiều.

Ngoại thấy tôi thì mừng lắm, cứ hôn lấy hôn để, xem tôi như là đứa trẻ lên ba. Ngoại chỉ tay vào cái tủ to tướng đang nằm ở góc phòng và nói:

- Hôm nay cuối tuần, ngoại phải lau chùi kệ tủ và sắp xếp đồ đạc lại.

Tôi nhìn căn phòng bừa bãi, rồi nhìn lại ngoại mà lòng tôi đau lắm:

- Ngoại nghỉ tay đi, để con dọn giúp cho. Ngoại già rồi, cần phải nghỉ ngơi nhiều!

Tôi nói rồi không đợi ngoại phản ứng, dìu ngoài qua bên chiếc ghế nhựa ngồi nghỉ mệt, còn mình thì nhanh tay làm cho chóng xong.

Bao nhiều lời lẽ, bao nhiêu cậu chuyện vui muốn kể cùng ngoại bỗng chốc bay mất. Tôi không thể tưởng tượng được ở trên này ngoại lại phải làm quần quật những công việc không tên như thế này. Càng nghĩ tôi càng trách cậu mợ nhiều hơn.

Khi mọi thứ đâu vào đấy, chợt tiếng chuông lạnh lùng lại vang lên. Ngoại hối thúc:

- Mợ Út gọi hai bà cháu mình xuống dùng cơm đó. Nhanh đi cháu!

Trời ơi! Mợ hà tiện với ngoại một lời mời hay là ngại leo lên lầu ba? Trong khi thân già còm nhom như ngoại lại phải nặng nhọc leo lên leo xuống cầu thang mỗi ngày. Cuộc sống xô bồ ở thành thị là thế sao? Vô cảm thế sao?

Tôi cảm thấy sóng mũi mình cay cay, môi thì đắng chát. Tôi van nài ngoại:

- Ngoại ơi, mai theo con về quê nghen ngoại!

NGUYỄN THANH VŨ
GV trường THPT dân lập Nhân Văn

 


Về Menu

tiếng chuông lạnh lùng tieng chuong lanh lung tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

オンライン坐禅会で曹洞宗の教えを学ぶ Tin Tà i 荐拔功德殊胜行 Bệnh cảm càng nghiêm trọng hơn khi 五観の偈 曹洞宗 簡単便利 戒名授与 水戸 別五時 是針 霊園 横浜 佛教教學 印光 菩提心者 其力甚大 Người làm ngành nghề nào có khả おりん 木魚のお取り寄せ 每年四月初八 佛经讲 男女欲望 供灯的功德 己が身にひき比べて 佛教書籍 sau bầu cử tại mỹ 父母呼應勿緩 事例 りんの音色 いいお墓 金沢八景 樹木葬墓地 คนเก ยจคร าน อธ ษฐานบารม ThÃƒÆ Chuyến xe cuối năm 香炉とお香 墓 購入 Quê hương là chùm khế ngọt ศาสนาพราหมณ ฮ นด 吃素或者吃荤随缘而定 元代 僧人 功德碑 墓地の販売と購入の注意点 お墓参り BR VT Lễ hội ẩm thực chay Đạo tình 市町村別寺院数 천태종 대구동대사 도산스님 6 thực phẩm giúp ngăn ngừa ung thư vú 蒋川鸣孔盈 曹洞宗総合研究センター 忍四 ส วรรณสามชาดก tụng niệm xin cho tôi được khóc äºŒä ƒæ 七五三 大阪 二哥丰功效 川井霊園 お仏壇 お供え อธ ษฐานบารม สต 迴向 意思