VHPG Trời ơi Mợ hà tiện với ngoại một lời mời hay là ngại leo lên lầu ba Trong khi thân già còm nhom như ngoại lại phải nặng nhọc leo lên leo xuống cầu thang mỗi ngày Cuộc sống xô bồ ở thành thị là thế sao Vô cảm thế sao
Tiếng chuông lạnh lùng

VHPG - Trời ơi! Mợ hà tiện với ngoại một lời mời hay là ngại leo lên lầu ba? Trong khi thân già còm nhom như ngoại lại phải nặng nhọc leo lên leo xuống cầu thang mỗi ngày. Cuộc sống xô bồ ở thành thị là thế sao? Vô cảm thế sao?

Sáng chủ nhật, tôi thức dậy thật sớm, hớn hở vác ba lô cùng mẹ lên Sài Gòn thăm ngoại. Sau bốn tiếng ngồi xe ê ẩm, cuối cùng tôi và mẹ cũng tới nơi. Nhà cậu là một ngôi biệt thự đồ sộ nằm ở mặt tiền, trên một con đường trung tâm thành phố.

Với đồng lương của người thợ điện lạnh, cậu tôi chắt chiu cả đời cũng không thể mua nổi ngôi nhà sang trọng như thế, tất cả đều là nhờ bên nhà vợ. Hai mẹ con đứng tần ngần trước cổng giây lát rồi mẹ tôi réo người trong nhà ra mở cổng. Mẹ gọi mãi, gọi đến tiếng thứ năm mợ Út mới chịu đi ra. Mợ có vẻ khó chịu, mặc dù gương mặt cố ra vẻ tươi tỉnh:

- Sao nhà có chuông mà chị không bấm, lại gọi chi cho khản cả giọng? May mà em ở phòng khách, chứ ở trên lầu thì chị gọi đến Tết cũng không ai nghe.

Mẹ tôi rổn rảng giọng đậm chất Nam Bộ:

- Chèn ơi, chị có biết chuông chiếc gì đâu nè! Ở dưới quê gọi một tiếng cách cả cây số cũng còn nghe...

Không đợi mẹ tôi nói hết câu, mợ đưa hai mẹ con tôi vào nhà. Mẹ và mợ cùng soạn mấy giỏ quà quê ra, còn tôi thì chạy lòng vòng nhà tìm ngoại. Mợ Út bảo:

- Con cứ bấm chuông lầu ba, ngoại ở trên đó.

Không thèm cái chuông lạnh lùng đó, tôi nhanh chân lao lên lầu để tìm ngoại. Nhìn thấy ngoại đang dở tay xếp mớ đồ đạc trong phòng, tôi vội chạy đến ôm chằm lấy ngoại. Trời ơi, mới một tháng thôi mà trông ngoại gầy đi rất nhiều.

Ngoại thấy tôi thì mừng lắm, cứ hôn lấy hôn để, xem tôi như là đứa trẻ lên ba. Ngoại chỉ tay vào cái tủ to tướng đang nằm ở góc phòng và nói:

- Hôm nay cuối tuần, ngoại phải lau chùi kệ tủ và sắp xếp đồ đạc lại.

Tôi nhìn căn phòng bừa bãi, rồi nhìn lại ngoại mà lòng tôi đau lắm:

- Ngoại nghỉ tay đi, để con dọn giúp cho. Ngoại già rồi, cần phải nghỉ ngơi nhiều!

Tôi nói rồi không đợi ngoại phản ứng, dìu ngoài qua bên chiếc ghế nhựa ngồi nghỉ mệt, còn mình thì nhanh tay làm cho chóng xong.

Bao nhiều lời lẽ, bao nhiêu cậu chuyện vui muốn kể cùng ngoại bỗng chốc bay mất. Tôi không thể tưởng tượng được ở trên này ngoại lại phải làm quần quật những công việc không tên như thế này. Càng nghĩ tôi càng trách cậu mợ nhiều hơn.

Khi mọi thứ đâu vào đấy, chợt tiếng chuông lạnh lùng lại vang lên. Ngoại hối thúc:

- Mợ Út gọi hai bà cháu mình xuống dùng cơm đó. Nhanh đi cháu!

Trời ơi! Mợ hà tiện với ngoại một lời mời hay là ngại leo lên lầu ba? Trong khi thân già còm nhom như ngoại lại phải nặng nhọc leo lên leo xuống cầu thang mỗi ngày. Cuộc sống xô bồ ở thành thị là thế sao? Vô cảm thế sao?

Tôi cảm thấy sóng mũi mình cay cay, môi thì đắng chát. Tôi van nài ngoại:

- Ngoại ơi, mai theo con về quê nghen ngoại!

NGUYỄN THANH VŨ
GV trường THPT dân lập Nhân Văn

 


Về Menu

tiếng chuông lạnh lùng tieng chuong lanh lung tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

9 loại thực phẩm giúp giảm 文殊 一日善缘 tịnh 浄土宗 2006 藏红色 Chữa bệnh ngủ ngáy 8 3 cua nhung vi bo tat giuacho doi 供灯的功德 寺庙里红色的沙 精霊供養 bi trí quan Âm trong kinh pháp hoa và kinh bien 寺庙的素菜 仏壇 通販 色登寺供养 随喜 さいたま市 氷川神社 七五三 Thơm miệng với trà bưởi mật ong 世界悉檀 哪能多如意 chá Chè khoai môn bí đỏ 佛子 Khà i อธ ษฐานบารม 陧盤 蒋川鸣孔盈 Hoà thượng Vĩnh Gia Chả giò chay Cỏ Nội Hương nắng quê nhà モダン仏壇 閼伽坏的口感 和尚为何多高寿 tho de thay chinh minh Thuốc lá gây lo lắng và suy nhược tòa 上座部佛教經典 Bình Định Tưởng niệm Trưởng lão 경전 종류 Ăn chay kiểu Tây nhÄ 11 dieu can luu y khi tap thien con dau vo ha n 佛教与佛教中国化 Thói 父母呼應勿緩 事例 tá ³ LÃm 永宁寺 Gỏi bí mì sợi chay