GN - Chỗ bờ sông có một chiếc xuồng, mỗi chiều thấy chú tiểu chèo xuồng đến đó.

	Tiếng chuông trôi trên sông

Tiếng chuông trôi trên sông

GN - Chỗ bờ sông có một chiếc xuồng, mỗi chiều thấy chú tiểu chèo xuồng đến đó. Chú cắm những cây tre lên bờ đất phù sa mới. Mấy chú giăng câu ngang qua có hỏi “chú mần (làm) vậy chi?”. Chú tiểu cười, “cho đất có chưn (chân) đi”. Mấy chú giăng câu tóc pha sương cứ ngỡ chú tiểu còn trẻ người non dạ, nên định vá trời bằng mấy ý tưởng cỏn con.

Ngày qua ngày chẳng ai còn để ý đến những cây tre mọc ở đầu cồn. Quá thân quen đôi khi thành ra không để ý. Cũng như những cây tre chú tiểu cắm đầy ngoài bờ bãi. Con sóng cứ vỗ mỗi ngày đất có đi tới hay không? Bà nội chứng kiến cảnh ấy mấy mươi năm, xoa đầu cháu nói rằng, đất đã đi về phía đầu cồn hơn trăm mét.

Nỗ lực của chú tiểu năm nào giờ đã thành hiện thực. Một bờ bãi xanh xa tít ở đầu cồn. Một mảnh đất phù sa mọc lên. Chú tiểu giờ thành vị sư cắm chòi trên bãi vắng. Ngôi chùa lá mọc lên ngày ngày vang vọng tiếng mõ chuông. Mấy đêm mưa to sấm chớp cuối chân nguồn. Mấy chiếc xuồng câu hoang mang tìm chỗ trú. Vị sư đốt đèn cho mấy chú, thấy chỗ mà vào nương tựa chút trà ấm bụng trong đêm.

Ngôi chùa nhỏ trở thành nơi trú ngụ của những người giăng lưới giăng câu. Sư thầy đào ao trồng sen trước cửa. Những bông sen nở ra như búp lửa, mà dìu dịu trong tâm mỗi lúc ngắm nhìn.

Tôi có cả một khoảng trời tuổi thơ dưới mấy tán cây. Những bóng mát quyện vào lòng tôi như bóng với hình suốt những năm thơ ấu. Tôi đến chùa nghe sư dạy bảo. Những lời người nói ra như những tiếng chuông chiều. Âm vang mà dìu dịu, vọng đến mà lắng sâu.

Lớn hơn, tôi lên phố học mấy tháng đầu nhớ quê nhớ chùa da diết. Sau, những bạn bè, sách vở cuốn tôi vào một vòng xoay. Đôi lúc mình chợt giật mình đã lâu không nghe tiếng chuông chùa vọng đến. Tìm khắp phố vẫn không sao tìm được tiếng chuông chùa trôi trên sông.

Rồi một ngày thấy lòng mình trống không. Bao tiếng xe cộ ngoài đường trở nên vô nghĩa. Bao tiếng gọi mời không còn níu được. Những tiếng chuông như nhẹ ở vầng mây. Những lời kinh như ở kề bên đây, mà sao xa quá, xa xôi quá.

Tôi bỏ ngang công việc ở thành, bốn tiếng xe đò rời phố cờ hoa về quê sông nước. Tiếng xe trôi về phía trước, như những thanh âm lấp vào khoảng trống của thì giờ. Tôi đón đợi một điều gì như trong mơ. Chỉ cần nghe chút thân quen lâu lắm rồi mình không tìm lại được.

Ngôi chùa đã lợp tole thay lá. Vị sư đã luống tuổi hơn rồi. Tay run run mời trà tôi như mời người khách lạ, khi biết tên rồi mới kịp nhận ra.

Chùa cũng đổi thay theo năm tháng đi qua. Người cũng già đi theo thời gian tuyến tính. Tôi ngó ra sân, những búp sen vừa mới nở. Như những nụ cười an nhiên trước sóng gió ngã ba cồn. Tiếng chuông chùa trôi trên sông, tôi thấy thằng nhóc mấy mươi năm trước ngồi lượm lá vàng trước ngõ. Có phải là tôi không? Có phải là tôi hồi nhỏ? Những tiếng gọi nhau xa quá ở đâu trong những tán cây già.

Tôi như người lượm lại những ngày qua. Tiếng chuông êm trôi, trôi vào lòng tôi như những dòng suối nguồn tươi mát. Tiếng chuông tưới cho tôi xanh lên phía trước những tháng ngày.

Chú tiểu ngày nào cắm tre cho đất đi.

Thằng nhóc ngày nào lượm lá vàng đếm tuổi.

Mùa đi qua, mùa để lại những gì.

Tiếng chuông trôi vào thăm thẳm từ bi. Mà đọng lại suốt một mùa hoa nở…

Tản văn Lê Quang Trạng


Về Menu

Tiếng chuông trôi trên sông

thống PhÃp å ç viết bằng cả yêu thương Bâng khuâng hương Tết Học tuong 一念心性 是 hàng 加持成佛 是 Duong 横浜 公園墓地 kinh sam hoi trì cổ 五十三參鈔諦 离开娑婆世界 ペット葬儀 おしゃれ hồng ï¾ ï½½ những lệch lạc xã hội theo quan niệm Đà giảm cân co 因地不真 果招迂曲 Thanh cao dáng núi 出家人戒律 tay Tỳ kheo Ni Như Thanh Ngôi sao Bắc Đẩu Sinh Cấu trúc sinh học của con người phù Þ Giảm cân Khó chứ không phải không thể ห พะ Đọc bút ký của một nhà báo hiểu hơn 因无所住而生其心 慈恩传 敕命玄奘法師充任上座 hoc phat Mười cách tạo phước lành vá Ä Ã ト妥 å ç 不可信汝心 汝心不可信 å¾ 寺院 Hai người mẹ của Đức Phật お墓 更地 Ngủ dưới đèn làm khối u ung thư vú 戒淫汇说 空中生妙有