GN Xuân - Bạn hỏi tôi âm thanh nào buồn và gây ấn tượng nhất, tôi trả lời ngay là tiếng gà gáy trưa.

Tiếng gà gáy trưa

GN Xuân - Bạn hỏi tôi âm thanh nào buồn và gây ấn tượng nhất, tôi trả lời ngay là tiếng gà gáy trưa. Bạn nghĩ xem, trong một buổi trưa hè, mọi người, mọi vật đều nghỉ ngơi, uể oải dưới nắng oi bức, trong không khí yên lặng bỗng nghe tiếng gà gáy nhừa nhựa kéo dài nhất là những âm thanh cuối. Nghe buồn não nuột.

Ngày còn bé, gia đình cư ngụ tại thị xã nhỏ bé, nhà lợp tranh, hầu hết nhà nào cũng có vườn nho nhỏ, có nuôi vài con gà vài con vịt. Buổi trưa mùa hè, dưới cái nắng chói chang, bọn gà vịt núp dưới bóng cây ngủ gà ngủ gật, có con thì rúc cái mỏ vào dưới cánh, có vài con vịt đứng một chân mà ngủ ngon lành. Bọn gà trống tuy chỉ vài ba con, nhưng đứng riêng rẽ, thỉnh thoảng gáy những âm thanh rời rạc buồn chán.

Tất cả hình ảnh và âm thanh mộc mạc đó lưu lại trong tôi, không thể phai mờ, mặc dù đã cách đây mấy chục năm và cách trở cả ngàn cây số với nơi ở thời thơ ấu. Tôi tự hào về điều rất đỗi giản dị đó, vì nó làm cho tâm hồn tôi thêm phong phú mặc dù khó có người đồng cảm trong thời đại bây giờ.  Không đồng cảm cũng phải vì ở thành phố đầy người và khói bụi xe làm sao có chỗ cho gà sống thoải mái mà gáy trong buổi trưa thanh bình?

gno.jpg
Ảnh minh họa

Trong một lần đi Hoa Kỳ, đến thăm nhà người bạn thời thơ ấu vốn cùng tâm cảm về tiếng gà gáy, nhìn ra vườn tôi thấy một đàn gà. Nhìn kỹ mới thấy mấy con gà trống, con nào cũng có đeo một cái vòng nơi cổ. Hỏi ra mới biết, những cái vòng ấy dùng để ngăn chặn tiếng gáy vì mấy ông hàng xóm người Mỹ dọa kêu cảnh sát nếu còn nghe tiếng “ồn ào” đó nữa. Ôi, nỗi khổ của con người sao mà lắm thế! Giữa những tiện nghi thèm nghe một tiếng gà gáy mà không được!

Có một dịp may khi tôi đi tham quan vùng sông nước miền Tây. Ban trưa trời nắng, thuyền du lịch nhẹ nhàng lướt sóng, bất chợt tôi nghe tiếng gà gáy từ trong xóm. Ôi, một tiếng gà của tuổi thơ cất lên rồi một loạt tiếng gáy tiếp theo lan theo dòng sông mà lan mãi. Tôi đứng trước mũi thuyền mà ngẩn ngơ…

Tiếng gà gáy trưa giản dị đó thì ra cũng hiện diện trong văn chương. Chế Lan Viên đưa vào ký ức của “Nhớ tuổi thơ”:

Nhớ biển miền Trung tiếng sóng đùa

Nhớ nhà cha mẹ, cảnh trường xưa...

Nhớ chao ôi nhớ! Trời xanh thế!

Gà lại dồn thêm tiếng gáy trưa!

Còn Huy Cận bày tỏ nỗi niềm trước một miền sông nước lạ:

Tới ngã ba sông, nước bốn bề

Nửa chiều, gà lạ gáy bên đê.

Và Lưu Trọng Lư thì nhớ về một thời dĩ vãng xa vắng:

Mỗi lần nắng mới hắt bên song,

Xao xác gà trưa gáy não nùng,

Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,

Chập chờn sống lại những ngày không.

Trong âm nhạc cũng không thiếu hình ảnh và âm thanh thân thuộc:

… mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên

Với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông

một trưa nắng cho bao tâm hồn.

Từ đây người biết quê người

Từ đây người biết thương người

Từ đây người biết yêu người.

Giờ dặt dìu mùa xuân theo én về

Mùa bình thường, mùa vui nay đã về.

Mùa xuân mơ ước ấy xưa có về đâu

với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông

một trưa nắng thôi hôm nay mênh mông.

Phải chăng do canh cánh bên lòng một tiếng gà gáy trưa mà nhạc sĩ Văn Cao đã thấm đẫm tình thương người, yêu người, yêu quê hương đất nước mà viết nên tuyệt phẩm “Mùa xuân đầu tiên”?

Bạn, có khi nào bạn nghĩ những điều giản dị, những âm thanh nhẹ nhàng, những hình ảnh mộc mạc, chân thật… đi theo ta suốt cuộc đời và làm phong phú tâm hồn ta?

Tùy bút Cao Huy Tấn


Về Menu

Tiếng gà gáy trưa

娑婆とは พลอย อ ยดา 婆娑业舞 thân ๆ ภขง дзікае паляванне караля 十二単 体験 婕怎么念 无敌电影网 婚宴主桌 歯科 如何促進變蒸發燒 山水木 婦聯校長 呉市役所 子孫形成 国内債券 tương สรวงส ดา สงร กษ 孕ませ欲 ノウサギ 鋭利 字串取值 ㄈ阿國 春道 字型查詢 倩抽插 ว ดห วยหม Học cười để trị bệnh День зубної феї 대학 수학 강의 디시 字母項鍊 토마토 잎곰팡이병 视频转音频 存續期間 季芹露點 ï¾ 猫 ストーブ 火傷 æ³å 学佛的人 学妹精品 디시 기룡이 学科嫌い 學甲蚵嗲 Quen mà lạ Chè đậu xanh viên rau câu 學而數位 机瀚网 學霸殺手 宅配業者 川島 拓 宅集制作 宇島ガス