Mẹ sinh con ra vào rạng sáng ngày mùa đông vẫn còn vương vất những cơn mưa cuối mùa ầm ĩ, trong sự lạnh nhạt của nhà chồng, sự mừng vui của ngoại và ba, trong cái bệnh viện huyện nghèo thời buổi khó khăn.

Tin nhắn của mẹ

Con từng thấy thật khó khăn khi nói câu: Con yêu mẹ - Ảnh minh họa từ Internet

Về nhà được ba ngày, mẹ lại bế con nhập viện vì con bị nhiễm trùng rốn. Mãi về sau hệ tiêu hóa con luôn có vấn đề.

Mẹ không mấy vất vả khi con còn ngồi trên ghế nhà trường. Con luôn được tiếng ngoan hiền, chăm học từ cấp I đến cấp III và là niềm tự hào của mẹ.

Lên đại học con sống xa nhà, thời gian về nhà của con ít dần. Khi con bảo làm bài tập nhóm, lúc bận ôn thi, lúc lại đi giao lưu với bạn. Những ngày cuối tuần của mẹ cũng vời vợi theo nỗi nhớ con.

Một lần con về thăm nhà mẹ nói điều gì phật ý con, con dùng dằng khó chịu. Con không ở lại nhà mà đi ngay chiều hôm ấy. Ba gọi điện nói với con rằng mẹ đã khóc, con nghe lòng mình như xát muối.

Sự khác biệt cách thương yêu, lo lắng, sự khác biệt tư duy giữa hai thế hệ đôi khi khiến con thấy khó khăn trong ngôn từ. Đôi khi con thấy gần với dì hơn. Ba và dì vẫn bảo người tuổi chuột với tuổi mèo khắc khẩu, tính con lại quá bướng bỉnh, mẹ đừng buồn.

24 tuổi, con chăm cho người con yêu từng li từng tí. Từ bữa ăn, từng tiếng thở dài, con cùng vui, cùng buồn với người yêu. Mẹ không thể hiểu hết con được nữa, nhất là khi con sống xa mẹ những sáu năm. Nhưng một ánh mắt bất an của con cũng khiến mẹ chau mày, lo lắng.

Ngày bằng tuổi con bây giờ mẹ đã có cả hai đứa con. Đôi lúc giận dỗi hai tháng con không về nhà. Xót con, mẹ lại gửi tiền lên. Xót mẹ, con lại lầm lũi về, lại đâu vào đấy!

Mẹ mua điện thoại di động, con thấy mẹ mò mẫm với mấy phím chữ nhỏ xíu và đôi kính viễn mấy ngày trời. Hóa ra mẹ học cách nhắn tin. Mẹ nói để nhắn tin với con được nhiều hơn.

Cứ ba hay bốn ngày con lại nhận được tin nhắn của mẹ. Mỗi cuối tuần con không về con lại nhận được tin nhắn của mẹ. Con vẫn thường trả lời trong vội vàng: “Con đang bận tí. Con nhắn tin cho mẹ sau nhé!” dù khi ấy con đang đi ăn với bạn, đang cà phê cà pháo tình tang.

Rồi con quên bẵng đi, đến khi mẹ lại hỏi thăm con lần tiếp theo. Có lần mẹ hỏi sao con không về, con bảo buồn quá nên không về, con buồn chuyện bạn bè, chuyện công việc, chuyện học hành, chuyện linh tinh rồi con quên mất. Nhưng mẹ không quên, lần tiếp theo mẹ nhắn tin hỏi: “Con hết buồn chưa?” khiến con ngây người một lúc để nhớ xem mình đã buồn gì.

Đứa bạn thân nhất cũng có lúc hiểu lầm con, con cảm thấy mọi thứ thật kinh khủng, Khi ấy mẹ vuốt tóc con rồi bảo: "Mẹ sinh con nên mẹ biết tính con không như thế!". Và mẹ đã tin khi con chưa kịp nói câu gì. Mẹ tạo cho con sức bật qua khỏi chuyện khó khăn ấy một cách dễ dàng. Cũng dễ dàng như khi con úp mặt vào mẹ mà khóc nức nở, mẹ không gặng hỏi điều gì.

Con biết mình chưa bao giờ nói với mẹ rằng: “Con thương mẹ”, nhưng mẹ sẽ luôn cảm nhận được điều đó. Vì con từng đập chung nhịp tim với mẹ, thở cùng nhịp thở với mẹ trong gần một năm - một năm thiêng liêng mà phải không mẹ?

Sáng nay con nhớ mẹ, nhớ ca nước ấm mỗi sáng mùa đông dù con dậy vào giờ nào. Sáng nay nằm trong chăn đọc tin nhắn, con nhớ mẹ gấp đôi ngày bình thường.

“Con thương mẹ lắm!” - lần đầu tiên trong suốt 24 năm con bắt đầu ngày mới bằng tin nhắn cho mẹ.

Nguyên Hằng (TTO)


Về Menu

Tin nhắn của mẹ

Làm thế nào để ngăn ngừa chứng 河南有专属的佛教 今さらですが 名護市 フェンス 業者 진삼국무쌍 오리진 디시 記憶重構 사람인 경쟁률 디시 tin 描写家乡的桥的句子 2 години в кредити 주식 채널 고슴도치 이론 العاب بلا انترنت Bệnh loãng xương không chỉ gặp ở nữ 布川 祭り 主人來電話啦回頭率超高的哦 偽痛風 足の親指にアザ 大行 น ำส ม 打七 Lá Ÿ 积极向上的名言警句 椎名英姬 บร ษ ท สป โกลบอล 廿田中月 車 チャイルドロック 藏传佛教双修真相 鋼鐵墳墓2 大正軒 ベトナム農業大学 hoÃ Æ 地风升 bluepalette日暮里 قيمة الصكوك في ماليزيا عام 地天泰 アプガースコア 印光法师文钞全集电子版 灾厄 松江 沖縄フェア 万代尾崎 九分 天気 偏光サングラス エギング 幅広 sÃƒÆ Фатима и Зухра 行政書士とうきょう 配布 藤あや子 身長 Bí quyết cho răng đẹp バーバリー キーケース レディース 成長ホルモン負荷試験 適応 無限 文字